Biết kết quả Hoắc Phi cũng không nói gì, rõ ràng dẫn y nhìn phong cảnh, kết quả lại làm người mẫu cho y, chẳng lẽ họa sĩ đều có một cái đầu không thể tưởng tượng được sao?
Đến khi Hoắc Phi đến phòng triển lãm tranh thấy bức tranh này mới bừng tỉnh đại ngộ, Chu Trình Tinh xác thực là vẽ cảnh sắc ngày đó bọn họ ngắm, khung cảnh một thiếu niên dựa vào dưới tàng cây lẳng lặng ngủ say, phong cảnh rất mơ hồ nhưng con người thiếu niên ấy lại hiện lên rất rõ nét.
Hoắc Phi sờ cằm, đứng trước bức tranh suy nghĩ sâu xa, mỗi người đi qua nhìn thấy bức tranh đều không hẹn mà cùng nhìn người trong tranh sau đó lại kinh ngạc nhìn sang người đứng trước tranh.
Không biết khi nào thì có một người xuất hiện đứng trước bức tranh, bỗng nhiên nói:「 Vẽ thật giống nhỉ.」
Hoắc Phi nghe vậy ngẩng đầu lên nhìn, đồng tử trong nháy mắt này co rút lại, kích thích quá lớn làm đầu cậu trống rỗng, ngây ra như phỗng đứng tại chỗ, ngay cả hô hấp cũng đình chỉ.
Người đàn ông cao hơn Hoắc Phi 20cm nhìn thấy biểu tình khó hiểu của cậu nên mỉm cười:「 Sao vậy, cậu biết tôi sao?」
Há miệng thở dốc, lại thủy chung không phát ra một chút tiếng vang, thật lâu sau đó, Hoắc Phi mới cứng ngắc mà gian nan lắc đầu.
Người đàn ông không cho là đúng cười:「 Vậy sao mặt cậu lại có biểu cảm như thấy quỷ vậy?」
Hoắc Phi cảm giác mình bỗng nhiên đã quên nên nói thế nào, bức bách bản thân mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noan-am-ap/2900359/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.