Tô Khuynh Ngôn gần đây thường rất bận.
Đêm nay cũng thật vất vả cuối cùng đã có thể thư thư thản thản ngồi xuống, thở ra một hơi. Tô Khuynh Ngôn ấn ấn trán mình, khóe mắt nhìn vào chính mình trong kính, sắc mặt tái nhợt tựa như một dải lụa trắng, trông thực khó coi.
Chính là không có người nào để ý, khó nhìn đến thế nào, cũng thế thôi.
Người mới kia thật sự là một đứa nhỏ yếu ớt, hôm nay nói muốn chơi diều, ngày mai lại nói muốn đi bờ hồ. Phác Ninh Vũ mọi chuyện đều dỗ dàng, đáp ứng y nên không có thời gian đi thu xếp mấy việc nhỏ nhoi vụn vặt đó, cuối cùng chỉ có thể để Tô Khuynh Ngôn hoàn thành từng việc từng việc một. Hơn nữa gần đây phía dưới có mấy cửa hàng bắt đầu phải nhập hàng mới, hắn không đến không được.
Bất quá nói vậy ngày mai lại càng bận.
Mới nhận được khoái tín (thư chuyển phát nhanh =.=) của biểu ca Thẩm Hoài của Phác Ninh Vũ, nói nhiều nhất ba ngày sẽ tới quý phủ ở một thời gian ngắn, Tô Khuynh Ngôn liền vội sắp xếp người dưới chuẩn bị đầy đủ.
Chỉ là thái độ làm người của Tô Khuynh Ngôn thực sự luôn có chút chủ nghĩa hoàn mỹ, mọi chuyện đều phải thân lực thân vi(tự mình lo liệu) hảo hảo xem xét qua, mới có thể yên lòng.
Tuy bận bịu đổ xuống đến sứt đầu mẻ trán, ngay cả quản gia nhìn hai má Đại công tử ngày càng xanh xao, gầy yếu cũng nhịn không được mà lo lắng, thế nhưng Tô Khuynh Ngôn lại có chút gì đó thích thú.
Do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noan-ai/96911/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.