Từ bên ngoài truyền đến tiếng chuông khi cửa bị mở ra.
Tuy lỗ tai Doberman của Or không dựng lên, nhưng thính giác của hắn không hề giảm sút "Có khách đến" Ngẩng đầu ngửi ngửi, bổ sung "Là Bruce ở gần đây tới kiểm tra sức khỏe"
"A! Đúng rồi, suýt nữa tôi quên mất là có hẹn với ngài Bruce!"
Lạc Tái vội vàng đứng dậy, có chút lo lắng nhìn thoáng qua cún con đang vô cùng thân thiết lăn qua lăn lại trước giày của cậu.
Or vẫn thiện người am hiểu ý như bình thường "Bác sĩ cứ yên tâm làm việc đi, tôi sẽ lo cho nó, có lẽ Thrus vẫn chưa mang nó đi xem quanh đây, tôi mang nó đi làm quen nơi ở một chút được không?"
"Cũng được" Lạc Tái rất vừa lòng với an bài của Or, thế là yên tâm đi ra tiếp khách.
Chờ tiếng bước chân đi xa, Or liền cùng sáu con mắt đối diện, rồi mới hơi mỉm cười. Nhưng Puppy sâu sắc cảm giác được có gì đó không thích hợp mà rụt lui về phía sau, từ yết hầu phát ra mấy tiếng nức nở đáng thương hề hề.
"Nhóc con, tuy rằng cháu sẽ không ở lại đây lâu lắm, nhưng là hậu duệ duy nhất của gia tộc quái vật Địa Ngục Tam Đầu Khuyển, nếu ở trước mặt nhân loại làm chuyện mất mặt thì khi trở về cứ chờ xem đi! Bởi vậy hiện tại đi theo chú, chú sẽ nói cho cháu biết một số quy định của nơi này" nhìn cún con co rúm thân mình nhỏ xíu, thanh niên cười đến càng ôn nhu "Đừng sợ, quy định ở nơi này cũng không nhiều"
Hoàn toàn không cho cự tuyệt một tay đưa qua tóm lấy cún con ôm vào trong lòng. Động tác rõ ràng nhẹ nhàng hơn Thrus rất nhiều nhưng cún ba đầu lại không tự chủ được mà càng không dám cử động.
Or mang theo Puppy đi ra ổ nhỏ tạm thời của nó. Khi đi qua toilet, hắn liền ngồi xổm xuống, chỉ chỉ bồn cầu "Nơi này là nơi nhóc "meo meo" và "cô cô" =) nhớ rõ nhất định phải đến đây. Nếu chú phát hiện ở trong phòng bất luận một chỗ nào nhóc để lại một chút 'meo meo' hoặc 'cô cô'..." hắn cướp đi thanh xương mài răng vị thịt gà từ trong miệng cún con "Ăn vặt sẽ ~ không có"
"Uông ô..." cái đầu nhỏ bị cướp đi thanh xương mài răng đáng thương hề hề tỏ vẻ nó đã biết.
Thế là Or lại ôm nó đưa đến phòng bếp. Phòng bếp nơi nơi đều tràn ngập mùi thịt, rau dưa và hoa quả là nơi được động vật nhỏ hoan nghênh nhất. Puppy vừa vào cửa đã bắt đầu hăng say đi cào cửa tủ lạnh. Ngăn tủ lớn bằng thép này là nơi phát ra mùi nhiều nhất, hiển nhiên bên trong giấu thật nhiều đồ ăn ngon!
"Không được, Puppy" Or nhẹ tay vỗ vỗ mông của nó "Trong này đều để đồ ăn của nhân loại, là của bác sĩ. Nếu chú phát hiện nhóc ăn vụng một chút xíu thịt tươi hay bánh ngọt trong này..." thanh xương mài răng vị thịt dê trong miệng một cái đầu nhỏ khác lại dừng ở trong tay của hắn "Ăn vặt ~ không có"
"Uông ô~...."
Sau đó bọn họ lại đi qua hàng lang đến căn phòng nhỏ dưới cầu thang, Or đẩy cửa ra, bật đèn lên, bên trong chất đống dụng cụ chữa bệnh và một ít tạp vật được để chỉnh tề. Bởi vì không có sửa sổ nên căn phòng có chút tối tăm.
"Nơi này là nơi bác sĩ để đồ vật, rất nguy hiểm. Khi không có ai đi cùng tuyệt đối không thể tự mình tới nơi này chơi đùa" Or mở ra một ngăn tủ âm tường nhỏ, một ít đồ vật cổ quái không hiểu có tác dụng gì bị đặt ở bên trong, ví dụ như một cái bình thủy tinh đựng một con mắt, một tấm da kỳ quái, một chiếc lông chim màu trắng, một sợi lông đuôi ngựa, một cái bình cổ quái cao cổ..." Mấy thứ này ở nhà nhóc cũng nhìn thấy nhiều rồi, nhưng nếu bị chú phát hiện nhóc làm loạn nơi này dù chỉ một chút..." một thanh xương mài răng vị thịt bò cuối cùng cũng không có "Ăn vặt ~ không có"
"Uông ô...."
Đã kết thúc chuyến đi thăm tầng một, Or ôm Puppy đi lên tầng hai. Nói là tầng hai nhưng kỳ thật cũng chỉ là một tầng gác xép nhỏ được thêm vào mà thôi. Bởi vì dưới tầng một mỗi phòng đều đã có một công dụng riêng nên phòng ngủ của Lạc Tái cũng chỉ có thể dùng tầng gác xép nhỏ bất quy tắc này.
Mở cửa ra, ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ lộ thiên nhỏ như một đạo cột sáng sưởi ấm cả căn phòng, căn phòng bằng gỗ cũng không trang trí gì nhiều, đơn giản lại tạo ra cảm giác ấm áp.
"Nơi này là phòng ngủ của bác sĩ"
Tuy rằng bị lấy mất toàn bộ thanh xương mài răng, nhưng lòng hiếu kỳ của cún con lại lớn hơn tất cả. Phòng ngủ đối với nó mà nói rất có lực hấp dẫn, đặc biệt là chiếc giường mềm mại kia! Sáu ánh mắt sáng trong suốt của Puppy cùng nhìn chăm chú lên chiếc giường thoải mái ấm áp kia, ý tưởng của chúng nó hiển nhiên cùng nhất trí.
Chúng nó muốn trèo lên trên giường!
Thế là cún con Puppy chạy tới dưới chân giường, dùng hai chân sau chống, móng vuốt hai chân trước bắt lấy ga giường, cố sức leo leo leo, cào cào cào. Labrador trưởng thành thuộc loại đại hình khuyển, nhưng cún con mới được ba bốn tháng còn không bằng cái đầu của những con chó nhỏ. Chân giường đối với chúng nó mà nói tuyệt đối là độ cao không thể vượt qua.
"Puppy"
Giọng nói của Or ở trên đỉnh đầu Puppy vang lên khiến cho nó hoảng sợ. Đứng lên bằng hai chân đối với cún con là quá khó khăn, sức nặng của ba cái đầu khiến nó mất đi trọng tâm. Móng vuốt nhỏ xíu nhất thời trượt khỏi ga giường, cả người tựa như rùa lật mai ngã ngược về phía sau.
Cún ba đầu ở nhà vốn đã quen với việc thường xuyên ngã trái ngã phải lại không ngờ sàn có thể cứng đến thế, đầu bị đập xuống nền, đau đến ánh mắt sũng nước nhìn thanh niên đứng cách nó không xa.
Or ngồi xổm xuống, cúi đầu nhìn cún con bị ngã dập đầu "Nơi này cũng không có thảm mềm mại đâu" Hắn vươn tay vỗ vỗ giường "Nơi này là cấm. Tuyệt đối không thể đi lên"
"Uông ô~..." Puppy lật người lại, vẻ mặt chờ mong ngẩng đầu, mấy cái đầu không thuận theo không buông tha hướng phía ga giường vừa rồi thiếu chút nữa đã leo lên được bắt đầu cọ cọ cọ. Đuôi nhỏ lắc qua lắc lại, ánh mắt sáng trong suốt lòa lòe lấp lánh, sử dụng kỹ năng công kích cao nhất của cún (bán manh XD~)
Nhưng đáng tiếc, Or cũng không phải Lạc Tái. Thân là boss cấp quái vật với phòng thủ kiên cố và công kích siêu cường còn mang theo nọc độc có tính sát thương cao, hắn hoàn toàn không thèm nhìn loại công kích tiểu xảo này: "Không được."
"Ô..."
"Không được" Or tăng thêm ngữ khí, đó là loại khẳng định tuyệt đối không cho thương lượng đường sống.
Đối với chó không thể dùng ngôn ngữ trao đổi càng có xu hướng dùng tứ chi ngôn ngữ biểu đạt ý tứ của chính mình mà nói, nếu có thể cùng chủ nhân ôm ngủ cùng một chỗ, cùng trao đổi nhiệt độ cơ thể thì tuyệt đối là nằm một lần liền sẽ nghiện. Lúc đó thì cho dù có bị nhốt ở ngoài cửa cũng sẽ đáng thương mà dùng sức cào cửa, ai oán như bị vứt bỏ.
Đương nhiên, nếu ngay từ đầu chủ nhân liền cường ngạnh biểu đạt thái độ không cho phép như vậy một con chó trung thực nhất định sẽ tuân thủ mệnh lệnh của chủ nhân. Mà đối với chó Doberman có độ phục tùng mệnh lệnh rất cao thì càng thêm hiệu quả. Bởi vậy cho đến nay Or và Thrus vẫn chưa bao giờ được leo lên giường của Lạc Tái.
Mà so với chó Doberman, Labrador lại càng thành thật và nghe lời, bởi vậy Puppy thực ngoan ngoãn rút móng vuốt lại, đi khỏi chân giường.
"Rất tốt" Or vừa lòng đem nó ôm lên, dùng chóp mũi cọ cọ cái mũi nhỏ của Puppy "Xem đi, chỉ cần nhóc tuân thủ mấy quy định nho nhỏ này, cho đến khi Cerberus tới đón nhóc thì chúng ta có thể có một khoảng thời gian ở chung vui vẻ rồi!"
Lynz: QAQ là ta hiểu lầm Or vs Thrus, trung khuyển k phải lỗi của hai anh mà là bản năng a bản năng a~
*trầm tư suy nghĩ* ko hiểu lúc nào Orthrus mới leo lên giường tiểu Lạc Lạc được đây a~
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]