Editor: lynzmix
Beta: Shoorin Yumi
"Hi! Buổi chiều tốt lành! Or tiên sinh!"
"Xin chào! Luciano tiên sinh! Hôm nay ngài lại mang Bruce đi dạo sao?"
Thanh niên mỉm cười, dừng lại động tác quét lá rụng trong sân, chào hỏi người hàng xóm mang theo một con chó Rottweiler cường tráng đi tản bộ.
"Ha ha, đúng vậy! Cuối tuần này khẩu vị của Bruce tăng lên nhiều, giống như có chút béo ra cho nên mang nó đi ra ngoài đi dạo một chút"
"Thì ra là vậy! Xem ra Bruce đáng yêu đã có một dịp cuối tuần vô cùng vui vẻ rồi!" thanh niên cười vô cùng ôn nhu, nhưng đôi mắt nhỏ của con chó kia lại tràn đầy sợ hãi, cái đuôi nhanh chóng cụp vào giữa hai chân, hận không thể lập tức đào một cái hố chui đầu xuống đó giả vờ làm đà điểu.
"Cuối tuần này không thấy phòng khám của hai người mở cửa, hẳn là cũng đi ra ngoài chơi đúng không?"
"Là sinh nhật một người bạn của bác sĩ, chúng tôi đi tham gia bữa tiệc sinh nhật của người đó. Bởi vì nơi ở của vị tiên sinh kia hơi xa một chút nên mất chút thời gian."
"Ra là vậy!"
Cuộc lữ trình trên biển đã kết thúc, phòng khám Noah lại một lần nữa mở cửa.
Đương nhiên, mở cửa với đóng cửa thực ra cũng chẳng khác nhau bao nhiêu, đều không có sinh ý ( nói thẳng za là ế) =)))))
Nhưng trở lại địa bàn của mình vẫn là tốt nhất!
Câu ngạn ngữ địa phương cửa miệng của mẹ Lạc là: "Long sàng cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noah-dong-vat-chan-so-benh-lich-ky-luc-bo-quyen-1/2686927/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.