Ring—Ring
Tiếng điện thoại réo lên cắt ngang bầu không khí tĩnh lặng của buổi đêm, vọng vào tai một con nai con sắp thành “hòn vọng chủ” lại tựa như âm thanh tuyệt diệu từ trời xuống.
“A lô, A lô”
Vội vàng nhấc điện thoại, tiếng tim đập lớn đến mức cả chính anh cũng nghe thấy được, Phan Tuấn Vỹ sợ rằng tiếng thình thịch chết người này sẽ bay qua Thái Bình Dương mà vọng đến đầu bên kia điện thoại.
“Ba? Là ba sao?”
“Mỹ… Mỹ Mỹ?”
Trái tim chưa hết kinh hoàng lúc này lại đột ngột thót lại.
“Ba, sao ba lại nghe điện thế? Đạo Đức không ở nhà sao?”
“Cậu.. cậu ấy… đi công tác…”
“Vậy sao… Con vất vả lắm mới có dũng khí hỏi anh ấy một việc…”
“Mỹ Mỹ, ba… ba có thể biết là việc gì không?”
“Ba, trước hết ba nói cho con biết, gần đây Đạo Đức có qua lại đặc biệt thân thiết với ai không?”
“Ba… Ba không biết…”
“Ba, ba nắm rõ tình huống tí được không? Con khổ tâm an bài ba ở nhà Đạo Đức, chính là muốn ba chú ý đến tình hình quan hệ của ảnh, đừng có để mấy người không đứng đắn gạt anh ấy đi, thế mà bây giờ ba dám nói với con là ba không biết?”
“Ba… ba chỉ biết là cậu ấy hết giờ làm việc là trở về nhà, cũng chưa từng đưa người phụ nữ nào vào nhà…”
“Con không nói phụ nữ, con hỏi là đàn ông.”
“Đàn… đàn ông?”
“Đúng vậy, ba, có người đàn ông nào đến nhà tìm Đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noa-nhuoc-vui-suong-noa-nhuoc-dich-khoai-nhac/2101647/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.