“Hàii…”
Ngồi trong phòng khách với những thùng các tông xếp chất chồng như núi, Phan Tuấn Vỹ yếu ớt thở dài.
Thời gian trôi đi nhanh quá, chỉ vài ngày nữa là Mỹ Mỹ sẽ đến Đài Trung học đại học rồi, nghe nói nhà mới cũng thu xếp xong rồi, còn “người đó”… chắc chẳng bao lâu sau cũng chuyển theo.
“Chủ nhân ai cũng lừa được, nhưng không có lừa nai con đâu, tin ta, chủ nhân nhất định không rới xa nai con, mãi mãi không rời xa nai con…”
Bên tai tựa như còn nghe được lời hứa hẹn dụ người ta mê say, nhưng sự thực lạnh lùng đã gần ngay trước mặt, lẽ nào cái nghiệt duyên của anh và hắn lẽ nào cũng đã đi đến cuối cùng?
Một mối quan hệ chẳng có tình cảm gì ngoài thể xác thì chẳng bao giờ được dài lâu… Phan Tuấn Vỹ dụi dụi đôi mắt cay xè, đè nén cho giọt lệ không rơi.
Binh
Âm thanh lớn từ ngoài cửa truyền vào khiến cho Phan Tuấn Vỹ đang ngồi ôm hối hận sợ hết cả hồn!
“OA!”
Tiếng khóc kinh thiên động địa tí nữa làm màng nhĩ Phan Tuấn Vỹ rách cả ra, anh vội vàng chạy ra cửa, lại đụng ngay phải Mỹ Mỹ đang xông vào phòng khách, cả hai ngã lăn ra đất thành một đống!
“OA… đến cả papa cũng bắt nạt mình, ô mình chẳng thiết sống nữa, chẳng thiết sống nữa…” Phan Mỹ Mỹ quỳ rạp trên mặt sàn vừa khóc rống lên vừa dùng tay đấm đấm xuống đất.
“Mỹ Mỹ, sao thế? Có chuyện gì xảy ra à? Đừng khóc nữa, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noa-nhuoc-vui-suong-noa-nhuoc-dich-khoai-nhac/2101633/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.