Cảm nhận được hơi ấm đã lâu không gặp, Phan Tuấn Vỹ sau khi qua cơn kinh ngạc, lập tức nở nụ cười rạng rỡ, đưa tay ôm lấy người đàn ông kia.
“Anh họ, gặp anh ở đây vui quá, chúng mình lâu lắm rồi chẳng gặp nhau.”
“Không phải chứ? Tiểu Vỹ?”
Hai người vui vẻ nhìn nhau cười cười nói nói.
“Quản lý Phan, có thể giới thiệu một chút với tôi không?”
Một giọng nam trầm thấp đột ngột vang lên xóa tan không khí đoàn viên ấm áp
Một câu nghe cực kì bình thản lãnh đạm từ miệng Âu Dương Đạo Đức như một trận mưa đá đổ rầm rầm trong ngực Phan Tuấn Vỹ, khiến toàn thân hắn thoáng cái lạnh toát…
Thảm rồi, nhất thời cao hứng quá… quên mất tiêu cái tên ma đầu kia vẫn đứng bên cạnh, lại còn không biết sống chết ôm ôm ấp ấp người khác, như thế này về nhà chắc chắn lại bị phạt nữa rồi… Ô… Sao mình lại hồ đồ như thế a…
“Ưm… anh ấy… anh ấy là anh họ tôi, anh họ cùng lớn lên từ nhỏ…”
Phan Tuấn Vỹ vừa quay đầu vừa dùng ánh mắt “vô tội” hướng về phía “chủ nhân” cầu xin tha thứ, vừa nhẹ nhàng lách ra khỏi vòng tay của anh họ.
“Nhâm Nhã Thiên, xin chỉ giáo.”
Nhận thấy Tiểu Vỹ có vẻ sợ sệt người đàn ông cao lớn phía sau, Nhâm Nhã Thiên không hài lòng đứng dậy nhẹ nhàng gật đầu với Âu Dương Đạo Đức.
“Nhâm Nhã Thiên? Nhâm Nhã Thiên của công ty Tam Hân?”
“Đúng vậy, xin chào, xin hỏi cậu là…”
Âu Dương Đạo Đức có chút kinh ngạc đánh giá người đàn ông tuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noa-nhuoc-vui-suong-noa-nhuoc-dich-khoai-nhac/107700/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.