“Ô… cho tôi xuống… Cậu… cậu là đồ đại biến thái… Cậu muốn đưa tôi đi đâu a?”
Phan Tuấn Vỹ ngồi trên xe Âu Dương Đạo Đức tức giận đến rớt nước mắt.
“Ta muốn đưa cưng đến bệnh viện để cấp cứu a.”
Âu Dương Đạo Đức nói xong câu đó lập tức lăn ra cười.
“Oa… cậu còn cười được… đều tại cậu… đều tại cậu làm hại hết… OA…”
Phan Tuấn Vỹ ập tức òa ra khóc to hơn.
Ô… Anh không dám đến công ty đi làm nữa… mất mặt quá… mất mặt quá đi…
Âu Dương Đạo Đức thấy nai con khóc đến nước mắt nước mũi đầm đìa, trong lòng nhói lên một cái, vội đưa tay kéo nai con vào lòng, nhẹ nhàng hôn lên những giọt nước mắt không ngừng rơi của anh…
“Nai con… nai con của ta… cưng thật đáng yêu… thật sự rất đáng yêu…”
Hắn nâng gương mặt anh lên, yêu thương đặt lên đó vô vàn nụ hôn nhỏ liên tiếp, cảm thấy trong lòng tràn ngập một thứ gì đó đang lặng lẽ trào ra…
Í? Kỳ ghê? Sao cái tên đại ma đầu này hôm nay dịu dàng như thế? Lại còn khen anh đáng yêu lắm? Phan Tuấn Vỹ nghi hoặc liếc hắn một cái.
A! Trong đầu Phan Tuẫn Vỹ lóe lên, anh… anh nhớ tới những lời Lý Sa nói…
Không, đừng mà, anh không cần loại dịu dàng giả dối này, anh không muốn những lời đường mật gạt người này, anh cần con người thực của hắn, con người chân thực nhất của hắn!
“Ô… đừng mà… tôi không muốn cậu thế này… Cậu cứ bắt nạt tôi, hành hạ tôi như trước đây là được rồi mà… đừng…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noa-nhuoc-vui-suong-noa-nhuoc-dich-khoai-nhac/107695/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.