Vừa về phủ hắn lập tức thu dọn hành trang nói với phụ mẫu, cưỡi ngựa phóng thẳng ra ngoài thành.
“Quân Bất Phàm, ngươi dừng lại cho ta.”Một tiếng gầm thét chấn động, hắn kinh ngạc quay đầu lại chỉ thấy Sân một thân bạch y như tuyết đứng phía sau cách không xa hắn, dáng vẻ đang rất phẫn nộ.
“Ta………..”Đang muốn nói ngực bỗng nhiên buồn nôn, cảm giác muốn nôn mửa vọt thẳng lên đầu.
Xong, Sân đuổi kịp rồi nhưng hắn không muốn trở về kinh thành hắn muốn trở về biên cương.
Không nói hai lời hắn rút ra sợi roi quất lên mông ngựa chạy thẳng về phía trước, mã nhi hoảng sợ chạy nhanh như bay khiến đầu hắn choáng váng.
“Quân Bất Phàm, mau dừng lại, trong bụng ngươi có hài tử của ta.”Thấy hắn ngoan cố không nghe theo, Sân hổn hển rống to.
“Hài tử?Ngươi nói hài tử gì?”Quân Bất Phàm sững sờ ngây dại.
Không phải hắn nghe nhầm chứ?Sân nói hắn mang thai con y, hắn là nam tử, nam tử sao có thể mang thai?
“Ta nói ngươi mang thai con ta”Sân phóng người bay đến, một tay giữ lấy dây cương ngựa, một tay ôm hông hắn.
“Ngươi nói lại một lần nửa………..”Lời vừa ra khỏi miệng, trước mắt bỗng nhiên tối sầm, hắn ngã gục xuống.
“Phàm, ngươi đừng dọa ta.”Hoảng sợ ôm lấy hắn, trên mặt Sân không còn chút máu.
……..
Mệt mỏi ngủ suốt cả ngày rốt cuộc Quân Bất Phàm mới tỉnh, dị hương xông vào mũi làm hắn nhíu mày, ngẩng đầu nhìn quanh bốn phía mới phát hiện mình đang ở hoàng cung.
“Phàm Phàm, cuối cùng ngươi đã tỉnh, thật dọa chết ta.”Vỗ vỗ ngực, dáng vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-xa-trien-quan/1533551/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.