Chương trước
Chương sau
Ba năm sau
Thiên triều có Sân ngồi trấn giữ, trừ ngoài biên cảnh đôi khi có man tộc quấy nhiễu ra cả nước sống trong cảnh quốc thái dân an.
“Vương huynh, vương huynh” Bay lơ lững giữa không trung, Tang đưa tay kéo Sân đang phê duyệt tấu sớ, má thổi phồng to như cái trống hỏi.
“Đệ không đi tu luyện chạy đến đây làm gì?”Mí mắt nâng cũng không nâng , thay đổi tư thế rút lại tay áo long bào.
“Vương huynh, ta muốn mượn Phàm Phàm .”Không chịu buông tha quấn lấy y, Tang nhăn mặt như bánh bao thịt vừa ra lò.
“Không mượn”Gấp lại tấu sớ nện mạnh lên bàn, Sân mặt mày u ám
Đệ đệ hắn thật là dạng người không biết xem sét sắc mặt, năm lần bảy lượt vì Quân Bất Phàm dây dưa y, y không biết nói bao nhiêu lần Quân Bất Phàm thuộc về y, không cho hắn dòm ngó.
Nói đến Quân Bất Phàm xuất chinh cũng đã ba tháng, mà không hề viết một bức thư báo bình an, thật không biết hắn có đặt y vào trong mắt ?
“Một lần, chỉ một lần thôi, chỉ cần Phàm Phàm sinh cho đệ một hài tử mập mạp đệ sẽ không đến phiền huynh.” Tang giơ lên ngón trỏ, mắt phượng giống như đúc Sân trừng to nhìn đại ca mình.
“Cái gì?Đệ mà dám có chủ ý gì ta sẽ đánh đệ đấy.”Kéo Tang từ không trung xuống mặt bàn, Sân sắc mặt đen như đáy nồi.
“Vương huynh, đệ biết huynh thích Phàm Phàm nhưng đệ cũng thích hắn, với lại Phàm Phàm ở bên cạnh huynh lâu như vậy mà chưa sinh đứa nào cho huynh, hay để lại cơ hội đó cho đệ đi.”Tang nói ra mục đích bản thân, ngốc nghếch không thấy khuôn mặt Sân đã rất đen.
“Nằm mơ, muốn sinh cũng phải sinh cho ta, cảnh cáo đệ không được đi tìm hắn nếu không ta lập tức đưa đệ đến chỗ chim hạc tiên đấy.”Chỉ vào lỗ mũi Tang, Sân giơ lên nắm đấm.
“Vương huynh thật xấu, luôn uy hiếp ta, ta không làm nữa.”Tang lớn tiếng nói xong liền bị Sân dùng một quyền đánh lên tận mây xanh trên trời cao.
Cố gắng bình tĩnh tâm tư phức tạp, Sân ngồi lại trở lại ghế rồng, trong đầu thiên tư vạn lũ chen nhau hiện lên
Tang nói cũng đúng, Quân Bất Phàm ở cùng y đã hơn ba năm, nếu là nữ nhi đã sớm có hài tử của y, cho dù hắn không ngồi lên ngôi vị Xà vương cũng phải có người thừa kế chứ.
Thật sự nam tử sinh con cũng không phải chuyện khó, xà tộc bọn họ giống Đực tương đối nhiều với lại không phải giống đực nào cũng tìm được giống cái phối ngẫu hợp ý, cho nên đoạn tụ kết hợp cũng không ít.
Chẳng qua không biết Quân Bất Phàm có chịu sinh con cho y, theo cái tính chết vì sĩ diện của người kia chắc chắn phần lớn không nguyện ý rồi…..
“Hoàng thượng, Quân tướng quân tấn kiến.”Trong lúc suy tư, ngoài cửa truyền đến tiếng gọi của thái giám.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.