Thừa dịp trong lúc Quân Bất Phàm ngủ say đem đám người trong hoàng cung tẩy não một lượt chỉ để lại một mình Lãnh Phong trong thiên lao.
Quân Bất Phàm tỉnh dậy bên cạnh ngoại trừ màu vàng chói mắt ra không có bất cứ ai, hắn ý thức nhìn lại trong điện cũng không có bóng dáng ai kia.
“Không phải tên kia đi rồi chứ? !” Đỡ lấy thắt lưng đau nhói, nhếch miệng thử ngồi dậy.
Chẳng lẽ xà yêu đổi ý ? Đáng chết, vậy không phải hắn hiến thân thành công cốc sao!
Bên cạnh giường có đặt một bộ trường sam màu lam, vội vàng mặc lên người đi ra cửa điện, mỗi một bước đi đau nhói giống như giẫm phải mũi dao.
“Ngươi ra đây làm gì?” Cửa từ ngoài đẩy vào, chạm mặt thiếu chút đụng trúng hắn.
“Ngài không đi sao. . . . . .” Ngẩng đầu nhìn, đôi mắt lóe sáng, miệng thở phào một hơi.
May quá, y không đi. . . . . .
Dây cung trong lòng kéo căng nhờ sự xuất hiện của y mà cuối cùng thả lỏng, tứ chi cũng yếu ớt theo.
“Ta đã đồng ý ở lại đương nhiên sẽ không đổi ý.” Vừa giải quyết xong Lãnh Phong, y ba bước thành hai bước chạy đến ôm lấy thân thể lảo đảo muốn ngả.
….
“Ngươi đã nói chuyện với hắn.” Nghĩ đến Lãnh Phong, Quân Bất Phàm nhíu sâu lông mày, biểu tình phức tạp.
“Đúng vậy, là hắn hại ngươi, nếu không phải ngươi muốn thẩm vấn hắn, ta đã sớm một chưởng kết liễu hắn rồi.” Y hận thấu xương người này, trợn mắt nhìn Lãnh Phong cuộn lại cùng một chỗ.
“Để ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-xa-trien-quan/1533541/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.