Ngay sau đó, Quân Bất Phàm ngủ mê một ngày một đêm cũng chưa từng tỉnh lại, tim sợ hãi đập mạnh, đợi đến khi kiểm tra tỉ mỉ thân thể mới phát hiện hắn chẳng qua mệt quá mới bất tỉnh, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
“Phàm phàm, thân thể ngươi yếu ớt quá, bảo ta sau này làm sao yêu thương ngươi.” Ngồi bên cạnh long sàng, vuốt nhẹ gương mặt ngủ say, bất tri bất giác học theo cách Tang gọi hắn.
Vừa gọi tên hắn vừa nhớ lại cảnh kích tình ban nãy, nếu giữa bọn họ cứ sinh hoạt hòa thuận vậy thì tốt biết bao.
“Ô. . . . . .” Trong lúc ngủ mơ Quân Bất Phàm bất an xoay người, nhíu chặt lông mày, khóe môi khẽ run rẩy.
“Thấy ác mộng sao?Đừng sợ, có ta ở đây.” Đở dậy bờ vai hắn, đem hắn ôm vào lòng, nhẹ nhàng vỗ lên sau lưng hắn giống như hắn là đứa vừa mới sinh ra, trong mắt tất cả hàn băng đều tan chảy.
Cô độc gần ngàn năm ngay cả phối ngẫu cũng do nuôi dưỡng mà đến, hôm nay chẳng qua đơn thuần ôm lấy Quân Bất Phàm mà y không nỡ buông tay, thấy Quân Bất Phàm cười với Tang thì y bực bội không vui.
Không biết đó là loại tình cảm gì nhưng y biết mình không thể dễ dàng cho Quân Bất Phàm rời khỏi, tuyệt đối không!
“Xà. . . . . . Xà yêu. . . . . . đừng lại đây. . . . . .” Quân Bất Phàm bất an vặn vẹo cơ thể, trên trán mịn phân tán nhiều mồ hôi nóng, miệng lẩm bẩm không ngừng như đang gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-xa-trien-quan/1533529/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.