Thường ngày không biết có bao nhiêu yêu nữ theo đuổi y, y đương nhiên biết mình trời sanh dung mạo tuấn mỹ, trước kia y không biết tốt ở chỗ nào, hôm nay y cảm thấy rất hay, ít nhất Quân Bất Phàm không chán ghét bộ dạng y hiện tại.
“Thật nóng. . . . . .” Lẩm bẩm nói, đột nhiên phát hiện hắn lỡ miệng nói đều không nên nói, vội vã ngậm lại miệng.
“Người trong nhân tộc đều cường ngạnh như ngươi sao?” Câu khởi tiểu hoàn xà bằng băng màu lam, cúi đầu mút đầu nhũ sưng đỏ, liếm đi máu trên đó.
Không phải đao thật thương thật hắn sẽ không biết điều nghe lời, nếu không phải hắn một lòng muốn chạy trốn y sẽ không tàn nhẫn tổn thương hắn.
Bất quá để lại ký hiệu sẽ không lo lắng hắn bỏ trốn, tất cả vật có lưu ấn ký của hắn đều thuộc người trong tộc ngân hoàn xà bọn họ.
Quân Bất Phàm cổ cứng ngắc, cố gắng mở môi nhưng gì cũng không thể nói, đờ đẫn quay đầu đi.
Hôm nay hắn đã như thịt nằm trên thớt mặc người chém giết, hắn có nói hay không xà yêu cũng không buông tha hắn, vậy cần gì phí lời với xà yêu!
“Không nói ? Ta đây liền làm đi.” Ngón tay thon dài sờ mó môi hắn, cười tà một tiếng.
“Làm. . . . . .”
Quân Bất Phàm nghi hoặc mở hai mắt mình, bất thình lình áp sát đến, hắn kinh ngạc mở miệng lưỡi xà lạnh như băng trong nháy mắt xuyên vào trong miệng hắn, quấn lưỡi của hắn.
“Ngô. . . . . .”
Không kịp phản ứng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-xa-trien-quan/1533500/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.