Gửi đi qua năm phút vẫn không thấy trả lời..
Kha Nhi liền bồn chồn không yên, chẳng lẽ Tưởng An đang nói chuyện này cho Lăng Siêu biết..Mà anh lại không muốn nhận đứa bé..
Kha Nhi cố chấn tỉnh không cho mình nghĩ lung tung.Đến lúc cô thật sự hết nhẫn nại tin nhắn gửi đến.Kha Nhi hồi hộp nhanh chóng mở ra..
-" Tôi sẽ nói với anh Siêu.Mà cô đang có chuyện gì à..?"
Anh ta không muốn nói thêm về đứa nhỏ, giống như đã biết trước rồi không bằng.Kha Nhi có chút mất mát nhưng lại nghĩ đây là Tưởng An nào có phải Lăng Siêu.
Không biết khi Lăng Siêu nghe mình được làm ba tâm trạng sẽ ra sao.
Kha Nhi chợt nhớ đến mục đích mình muốn nói.Đem đầu đuôi câu chuyện kể lại qua tin nhắn..Cô nhắn rất dài nhất là kế hoạch hoàn mỹ của Kha Ngọc.
Đặc biệt là tin nhắn rất nhanh trả lời.
-" Cô hãy đồng ý với cô ta đi.."
Kha Nhi cau mài..
-" Tôi rất sợ.."
Tin nhắn lần này dài hơn tin nhắn vừa rồi..
-" Có tôi bên cạnh sẽ bảo vệ cô đừng sợ.
Mạnh mẽ lên, cứ giả vờ như không biết gì.Yên tâm cứ làm theo lời cô ta xung quanh cô luôn có người của anh Siêu.."
Bỗng Kha Nhi thấy ấm áp và mạnh mẽ lạ kì..
Cô mỉm cười lại nhắn..
-" Tôi sẽ cố gắng..."
-" Tôi bảo đảm cô và đứa bé sẽ bình an.."
Kha Nhi như có được sự cổ vũ , cô ôm lấy chăn vùi mặt vào, hé mắt nhìn ra ánh mắt trời ngoài cửa..
Chắc chắn Lăng Siêu sẽ không bỏ mặc cô đâu mà..
Vỗ vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tinh/786991/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.