Kha Nhi nấc nghẹn, lắc đầu trong nước mắt..
-" Không.Con xin ba.Con sẽ không giết con mình đâu..Nó vô tội mà....."
-" Tao không thể nào chấp nhận đứa con hoang này.Mày không được cãi.."
Tần Vũ đau lòng chạy đến bên cạnh Tô Hạo Bình ngăn cảng ông..
-" Ba.Ba bình tĩnh đi.Ba cho Kha Nhi thời gian suy nghĩ.."
-" Tần Vũ chuyện này con đừng nói giúp cho nó.Phải giải quyết ngay.Đêm dài lắm mộng.
Đợi mấy tháng nửa bụng to lên cho thì phải làm sao..."
Kha Nhi nức nở khóc òa lên, cô rất sợ, sợ mình sẽ không bảo vệ được máu thịt của mình và anh...Cô quỳ rạp xuống van xin..
-" Ba..ba ơi..Ba đừng làm vậy với con mà.Con xin ba..Con không thể nghe lời ba được..Có chết con cũng không bỏ đứa bé..."
Tô Hạo Bình mắt đỏ hoe, ông ngồi xuống kìm nén lấy sự run rẩy nắm lấy tay cô dịu giọng..
-" Kha Nhi.Bây giờ thì con khó chấp nhận.
Nhưng chỉ một giấc ngủ thôi.Mọi chuyện sẽ bình thường trở lại.Nghe lời ba.."
Kha Nhi nước mắt dàn dụa lắc đầu nghẹn ngào..
-" Không..không..Con không thể làm được.."
Tô Hạo Bình hất tay cô ra chỉ vào mặt cô gằng từng tiếng..
-" Tao đã hết lời với mày.Mày vẫn không hiểu.Mày muốn tao chết phải không?"
Tần Vũ xót xa chỉ muốn ôm lấy Kha Nhi vào lòng..
Anh cố gắng thuyết phục Tô Hạo Bình..
-" Ba.Bây giờ đã khuya.Ba cứ để ngày mai hãy tính tiếp có được không.."
Đường Lâm cũng bước đến vuốt vuốt lấy ngực ông..
-" Ông xem này.Ông bớt giận đi.Tần Vũ nói đúng.Chẳng lẽ ông muốn làm om sòm cả hàng xóm cũng biết.Ông để tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tinh/786985/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.