Kha Nhi bị anh ôm chặt ép sát vào cơ thể cường tráng của anh khiến cô quẳng bách liền nức nở..
-" Tôi..tôi chưa 18 tuổi mà..hức.."
-" Em đừng có lúc nào cũng đọc thần chú câu đó với Tôi.Chẳng có hiệu nghiệm gì với Tôi đâu.Tôi thương tiếc em cho em thêm thời gian.Em phải biết thân phận một chút.."
Anh lạnh giọng chẳng kiên nể.
Kha Nhi cúi đầu run run, bàn tay nhỏ quệt lấy nước mắt.Nhìn rất đáng thương
....
Lăng Siêu nhìn một màn trước mắt, cảm thấy có chút không đành, thở dài nắm lấy tay cô hôn vài cái.Ôm lấy cô hạ giọng cau mài..
-" Mười tám thì mười tám.Em khóc cái gì...?"
Kha Nhi nằm trong ngực anh, hít hít mũi nhưng có chút không tin lời anh nói.Cô ngẩng khuôn mặt lấm lem nước mắt nhìn anh.
Lăng Siêu mổ nhẹ lên môi cô, lau nước mắt cho cô lại nói.
-" Nhưng em phải ngoan.Còn nữa bỏ đi suy nghĩ muốn trở về nhà.Nếu tôi biết em lén lúc làm gì trái ý Tôi.Lời hứa này sẽ hủy bỏ"
Thật ra Kha Nhi ngây thơ, nên mới tin lời Lăng Siêu.Vì còn một tháng nữa sớm hay muộn, anh cũng sẽ chiếm hữu cô.Nếu cô phá luật anh cũng sẽ hưởng món lời này.Còn nếu không một tháng sau cô cũng sẽ thuộc về anh.
Còn Kha Nhi lại nghĩ tránh được lúc nào hay lúc đó.Nên lúc này cô mới thở phào nhẹ nhỏm mà không thấy được đôi mắt giảo hoạt của ai kia.
Mân mê bàn tay búp măng trắng muốt của cô,Lăng Siêu tâm trạng rất tốt trò chuyện với cô..
-" Nếu em muốn đi học tiếp.Tôi sẽ cho em học.Em muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tinh/786970/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.