Bàn tay nhỏ lúc này chợt thấy ấm áp, Không biết Lăng Siêu thức dậy lúc nào, anh xoa nhẹ tay cô.
-" Đừng sợ "
Kha Nhi xoay mặt nhìn anh, nghe giọng nói trầm ấm, đôi mắt sâu hút lãnh đạm bất giác cô lại thấy an tâm lạ kì.Kha Nhi gật gật đầu.Lăng Siêu kéo cô vào lòng, Kha Nhi vì quá sợ cũng rất tự giác nép vào người anh.
Xe của Lăng Siêu ngừng lại hẳn.Nhìn ra xa, hai chiếc xe đi đầu của Lăng Siêu lúc này bị bắn thủng bánh.
Trong bóng tối nhờ ánh đèn của xe, mập mờ đạn bay chéo lửa như tên tung tóe.Thuộc hạ của Lăng Siêu bắn trả, hai bên đấu súng cũng chẳng biết có ai bị thương hay không.
Tưởng An quan sát phía ngoài quay đầu lấy một cây súng tỉa hạng nặng OSV 96 .Nhắm ra ngoài bìa rừng nả từng từng cơn mưa đạn.
Ầm..ầm...
Kha Nhi run lẩy bẩy ôm lấy đầu, rút vào trong ngực của Lăng Siêu.Lăng Siêu dựa lưng vào ghế cười như không cười nhìn cảnh bão đạn ngoài kia.Bàn tay ôn nhu ôm lấy Kha Nhi, nhẹ nhàng vuốt lấy tóc cô...
Qua mấy phút bão đạn tung hoành, bọn người bí mật kia không ngờ bên Lăng Siêu có chuẩn bị trước.Thế lực suy yếu bọn chúng đành rút khỏi nơi chiến đấu..
Tưởng An bước xuống xe, đưa họng súng vào bìa rừng, nả tung tóe chá lửa, cỏ cây bùn đất văng tứ tung..
-" Bên đó ra sao?"
Đưa mắt nhìn hai xe đầu bị đạn bắn lốp xe thủng nặng..
-" Người không sao.Xe bị hỏng rồi anh "
Nghe thuộc hạ báo cáo Tưởng An gật đầu.Mở cửa xe ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tinh/786968/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.