\(15\)
"Gia Tuệ, em ăn một chút gì đi."
"Đừng hành hạ bản thân mình nữa."
"Cả ngày nay em chưa ăn gì rồi."
"Một miếng thôi! Ăn một miếng thôi cũng được."
"Anh xin em đấy."
Long Thiên Hạo đưa thìa cháo lên gần miệng cô, ánh mắt tha thiết cầu xin.
Khi cô tỉnh lại, cô không làm loạn như lúc đầu nữa, nhưng cô như vậy lại càng làm cho hắn sợ hơn. Cô chẳng nói gì, cứ nằm im trên giường, không hề cử động, cứ như một cái xác chết vậy. Ánh mắt cô đen láy nhưng hoàn toàn vô hồn, không vui không buồn mà cũng chẳng giận dữ.
Bác sĩ nói có thể cho cô ăn một chút cháo loãng, như vậy cô có thể hồi phục tốt hơn, thân thể cũng có thể nhanh chóng phục hồi.
Long Thiên Hạo ngồi đó, hắn mua một bát cháo trắng, khẽ thổi cho nguội rồi đút cho cô ăn. Nhưng, cô vẫn không có phản ứng gì. Cứ như một người chết vậy.
Tim chết, tâm chết, thế để cô sống làm gì?
Hắn khuyên nhủ cô cả buổi, nhưng chẳng có ích gì. Lòng Long Thiên Hạo sợ hãi tột độ, thà rằng cô gào khóc, đánh hắn, chửi hắn, hận hắn, hắn còn cảm thấy dễ chịu hơn là như thế này.
Cô cứ như vậy, là không muốn đánh, không muốn mắng mà cũng chẳng muốn hận.
Tim hắn như bị thứ gì đó bóp nghẹt lại, thật khó chịu! Cô dùng cách này để dày vò lại hắn. Hắn đáng phải chịu, nhưng cô không thể cứ làm tổn thương bản thân mình như vậy.
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tinh-trao-nham-tinh-yeu/2933627/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.