\(11\)
"Long Thiên Hạo, cái tên súc sinh nhà cậu, cậu còn dám vác mặt đến đây à?"
"...."
"Khôn hồn thì cậu mau cút đi, không thì đừng trách tôi lấy cái mạng chó của cậu."
"..."
"Tôi nói cậu cút cậu có nghe không hả?"
Cố Cẩn Vân điên tiết lên, lúc này anh rất muốn đánh cho Long Thiên Hạo một trận, chơi với nhau bao nhiêu năm, anh thật không ngờ cậu ta lại là một con người như vậy.
Long Thiên Hạo bị đánh một nhát trên mặt, khoé môi còn có một chút máu chảy ra.
Hắn ta nhìn Cố Cẩn Vân, ánh mắt đầy thỉnh cầu:
"Cẩn Vân, cô ấy là vợ tôi, xin cậu, để tôi ở lại đây, tôi chỉ muốn biết cô ấy thế nào rồi?"
Cố Cẩn Vân đầy giận dữ, anh túm lấy cổ áo Long Thiên Hạo, đôi mắt đỏ ngầu:
"Chồng? Cậu còn biết bản thân mình là chồng của Gia Tuệ sao? Cậu có biết, cô ấy ở trong đó mấy tiếng rồi không? Cậu có biết khi ở bên cậu, cô ấy đã phải chịu đau đớn thế nào? Vậy mà cậu còn có thể vui vẻ bên tình nhân của mình."
"...."
"Long Thiên Hạo, nếu Gia Tuệ xảy ra chuyện gì, tôi tuyệt đối không tha cho cậu."
Cố Cẩn Vân đẩy mạnh hắn ra, người hắn lụi xơ dưới đất.
Hắn để im cho Cố Cẩn Vân mắng mình, bởi vì hắn đáng phải bị như vậy. Hắn đáng đánh, hắn đáng chết.
Nếu Hàn Gia Tuệ xảy ra chuyện gì, không cần Cố Cẩn Vân tha cho hắn, hắn cũng không tha thứ cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tinh-trao-nham-tinh-yeu/2933619/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.