\(8\)
"Chúc mừng cô, cô đã mang thai được ba tuần rồi."
Cô lập tức sững sờ khi lời bác sĩ vừa dứt:
"Thật sao? Tôi mang thai?"
Bác sĩ nhẹ nhàng gật đầu:
"Đúng vậy. Nhưng tôi phải nhắc nhở cô một chút, lần mang thai này cô phải hết sức cẩn thận. Lần trước, cô mang thai ngoài tử cung, đã suýt mất mạng rồi. Lần này, cô tuyệt đối không thể để xảy thai, nếu không, cô sẽ không bao giờ mang thai được nữa."
Cô trợn to mắt nhìn bác sĩ.
Một lúc sau, cô đứng lên cúi đầu cảm ơn:
"Tôi biết rồi, cảm ơn bác sĩ. Tôi sẽ chú ý."
Một mình thẫn thờ bước đi ngoài hành lang bệnh viện.
Cô mang thai?
Cô thật sự mang thai rồi!
Vài ngày trước, cô cảm thấy toàn thân khó chịu, buồn nôn chán ăn.
Nghe lời bác sĩ, cô đi khám, hóa ra là mang thai.
Cô vô thức đưa tay lên bụng mình, môi khẽ nở nụ cười.
Có lẽ, ông trời vẫn còn có mắt.
Ông cướp đi Tiểu Bảo của cô, nhưng lại đưa đứa trẻ này tới cho cô.
Nhưng vui mừng chưa được bao lâu, thâm tâm cô bắt đầu dấy lên nỗi sợ hãi vô cùng.
Long Thiên Hạo.
Nếu anh ta biết được, chắc chắn sẽ không để đứa trẻ này tồn tại.
Không được.
Cô phải bảo vệ con mình.
Cô đã mất Tiểu Bảo, không thể mất đi đứa trẻ này nữa.
Tuyệt đối không thể để Long Thiên Hạo biết được chuyện này.
Bây giờ, cô cần phải lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tinh-trao-nham-tinh-yeu/2933608/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.