"Số binh khí kia ngươi đã cho người đi cướp về rồi!" Tấn Triệu hỏi, Tác Thác Nghiêm cũng gật đầu xác nhận.
"Ừ! Đã cướp về rồi, tốn khá nhiều nhân lực, nhưng không phải mình ta, ta cùng Tây Cẩn Triệt liên thủ, giờ ắc hẳn tên Lâu Kỳ đó đã nhảy dựng lên cũng nên"
"Các ngươi làm việc đúng là nhanh gọn" Tấn Triệu tỏ vẻ cảm thán.
"Vậy ngươi định sẽ làm gì tiếp theo?" Vân Thẩm Sư tự giờ im lặng ngồi nghe đã lên tiếng.
Giờ thì Tấn Triệu, Vân Thẩm Sư lẫn Sát Huyết Dạ đã không hẹn mà nhìn đến Tác Thác Thác Nghiêm đợi câu trả lời của hắn, khẽ nhấp ngụm trà trên tay hắn dường như chẳng gì gọi là gấp ráp cả.
"Trả lại những gì lão cáo già kia đã làm với nhạc phụ người"
Có chút khó hiểu trong câu nói, nhưng những người nghe đều không phải kẻ ngốc, bọn hắn đều hiểu dụng tâm của Tác Thác Nghiêm.
"Vậy còn Tên khốn Lâu Kỳ kia, ngươi biết hắn cùng tên thừa tướng kia âm mưu với nhau mà tha cho hắn?" Sát Huyết Dạ đã lạnh mặt nếu biết sớm hắn đã không cho tên Lâu Kỳ kia thoát khỏi tay.
"Hắn còn chỗ để dùng, các ngươi không nghĩ lý do gì mà lượng binh khí lớn như vậy lại không chuyển nhanh về Tây Khương mà vẫn còn lưu lại sao?"
Đúng thật lần này cả ba người kia đều không hiểu tại sao, nếu đã đem đi thì phải chuyển nhanh về Tây Khương chứ đằng này lại vẫn còn trong Tây quốc thật bọn kia có dụng ý gì?.
"Nói đi bổn ma chủ ta không thích đoán mò"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tinh-ngan-kiep-tra-mot-lan/1686871/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.