"Mẫu phi! Mẫu phi"
Là tiếng gọi của một tiểu hài tử, khẽ mở mắt ta vẫn chưa hẳn là tỉnh táo nhưng khi thấy hai tiểu hài tử, một nam, một nữ, đang đứng trước mặt ta nhẻn miệng cười ngây ngô kia, tâm ta chợt rung động, cái cảm xúc này thật kỳ lạ, thân quen đến thật lạ thường.
"Mẫu phi! Dậy chơi cùng Lưu nhi, mẫu phi ơi!"
Bàn tay bé nhỏ ấy đã nhẹ nắm lấy tay ta mà kéo, đáng yêu đến không thể tưởng được, nghĩ lại cũng lạ, tại sao chúng lại gọi ta là mẫu phi? Ta vẫn chưa có hài tử kia mà?.
"Các...con đã lầm rồi chăng? Ta..."
"Mẫu...phi! Đã lâu rồi không chơi với Uyển nhi, Uyển nhi nhớ mẫu phi lắm!"
Đôi mắt đen lay lay, to tròn, lay động thật đáng yêu, cái mặt tròn tròn làm nũng ấy thật làm ta không thể từ chối được nhưng nhìn kỹ lại sao nữ hài tử này lại giống Thác Nghiêm đến thế? Có chút hoang mang lạ lẫm, ta thật không hiểu đây là chuyện gì thì ở đâu lại nghe một âm thanh làm ta phải cảnh giác mà đề phòng.
"Mẫu thân các con vẫn còn mệt, các con nên tìm chơi với tiểu Vệ ca ca đi"
"Phụ thân" Cả hai đã cùng lên tiếng.
Đúng là Sát Huyết Dạ hắn, trên tay còn đang bế một nam hài tử.
Hắn cúi người, một tay đã đưa đến nhẹ xoa lấy đầu, cả hai cũng đang biểu hiện đầy thích thú kia mà nhẹ giọng.
"Tiểu Vệ ca ca của các con còn đang đợi đấy!"
"Không...phụ thân! Uyển nhi muốn bên mẫu phi, con lâu rồi mới gặp mẫu phi mà"
Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tinh-ngan-kiep-tra-mot-lan/1686841/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.