Giờ không còn hai tên nữa mà là cả một đám vệ binh đang bao vây tứ phía, nhìn sơ cũng không ít hơn hai mươi tên, đều đáng nói hơn là cái người đang đứng bên cạnh Tác Thác Nghiêm.
"Ngươi sao lại đến đây?"
Điệu bộ thản nhiên, Vân Thẩm Sư đưa quạt trên tay qua lại, chẳng chút nao núng.
"Tình cờ thôi!"
"Đúng là với năng lực của Tác Thác Nghiêm ngươi thì đám vệ binh nho nhỏ này chẳng là gì, nhưng ta lại lỡ lo chuyện bao đồng rồi! Nên chia vài tên cho ta đi"
Tác Thác Nghiêm không trả lời, khi nhìn đến Tam vương Tấn Thanh Nham cùng Tiêu Nhược Lan, mặt đã hắn đã lạnh đi vài phần, Tấn Thanh Nham lại rất điềm tĩnh, vẻ mặt cùng ý cười của hắn như là nói, giờ có thêm mười tên Vân Thẩm Sư nữa thì hôm nay Tác Thác Nghiêm cũng không thể thoát khỏi nơi đây.
"Tác quân sư! Bổn vương là đầy thiện ý hiếu khách, mà Tác quân sư lại chẳng để vào mắt, làm bổn vương cảm thấy rất hụt hẫng"
"Đầy thiện ý hiếu khách!"
Lập lại, Tấn Thanh Nham hắn tưởng Tác Thác Nghiêm mới sinh ra hôm qua sao?.
"Phải! Bổn vương nghe danh Tác quân sư nhiều năm rồi! Hôm nay mới có dịp gặp mặt, đúng là dịp may hiếm có, nên muốn tỏ chút lòng thành của bản thân, ai ngờ quân sư lại chẳng chịu phối hợp gì cả"
"Vương gia đã quá lời, ta cũng nói rồi! hôm nay ta thật chẳng có nhã hứng mà ở đây đàm đạo cùng vương gia, Cách Nhi nhà ta còn đang đợi, nếu vương gia không nương tay thì Tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tinh-ngan-kiep-tra-mot-lan/1686823/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.