Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132
Chương sau
Sau khi biết được Tô Tô chữa được độc trong người ta nên Tấn Triệu đã kêu nàng ta đến phủ để tiện việc trị liệu, ta cũng đã gặp Thúc Lang và Thẩm sư ở đấy! Sau khi trở về phủ thì cũng đã chiều tối, khi bước chân vào nội phủ, trên đường ta lại gặp A Nhuyễn, Đường Đường cùng thêm một nữ nhân khác. "Sư phụ! Con về rồi đây!" Không quan tâm đến người xung quanh Đường Đường đã chạy như bay đến bên vi sư của mình mà ôm lấy cánh tay, Thúc Lang cũng nhanh đẩy nhẹ tay ra. "Con nên biết nam nữ cách biệt, đừng có mà tùy tiện nữa" "Sư phụ chưa già mà sao cứ khó đanh đanh ra đấy!"(bĩu môi) Kéo được bàn tay ấy ra, Thúc Lang đã tiến sát bên ta, tiện tay mà vòng một tay qua eo ta, làm Đường Đường ấy như chết sững. "Sư...sư phụ?" "Chỉ có sư mẫu con mới được chạm vào ta thôi! Sao này con mà còn tùy tiện nữa thì đừng có mà theo ta nữa" Như một lời cảnh cáo, Đường Đường dường như biết ta là ai, con bé xụ mặt. "Sư...mẫu! Người đã trở về" Ta nhẹ gật đầu thì Cẩn Triệt đã thúc dục muốn ta về phòng nghĩ ngơi. "Chuyện khác sau hãy nói, Cách Nhi! Giờ về phòng nghĩ ngơi rồi còn dùng bữa nữa" Nắm lấy tay ta, Thác Nghiêm cũng dìu ta bước. "Đi thôi! Ta thấy nàng cũng mệt rồi!" Vô tình chạm phải ánh mắt tò mò của nữ nhân ấy, cứ nhìn ta chằm chằm tự nãy giờ, nàng ta cũng nhanh gật đầu cùng ta, còn nở nụ cười hết sức thân thiện, vì cùng là nữ nhân ta có thể cảm thấy nụ cười của nàng ấy rất thật, ta cảm nhận được, nữ nhân này, sau này có thể làm một bằng hữu tốt. Một lúc sau khi không thấy bóng dáng của những người đã đi khỏi, Lâm Nhu cũng hướng người bên cạnh liền đặc câu hỏi. "Đó là Tứ vương phi thật ư? Mặt là bị độc gì đó ảnh hưởng sao? Không biết nàng ấy dung mạo thế nào?" "Ừ! Dung mạo cũng bình thường" Đường Đường mặt mày nhăn nhó biểu hiện như một tiểu hài tử bị đoạt mất đồ chơi mà mình yêu thích, trả lời cũng có phần không vui. "Thật sao? Ta thấy Tứ vương gia rất yêu nàng ấy, không những thế còn các tướng công khác nữa, sủng nàng đến tận trời ấy chứ! Nhất định nàng ấy phải có gì đó rất đặc biệt" "Không biết! Muội về phòng đây!" Trả lời cọc lóc, Đường Đường cũng nhanh bước đi, còn A Nhuyễn cũng rũ mắt buồn buồn. "Có lẽ Lâm Nhu tiểu thư nói đúng! Nếu nàng ta không đặc biệt, không tốt hơn ta, thì vì sao Thẩm Sư vì nàng ấy mà phụ ta" "Sao?" Như nghe được chuyện gì không đúng, Lâm Nhu tròn mắt hỏi, nhưng A Nhuyễn không trả lời mà buông nhẹ một câu rồi rời đi. "A Nhuyễn xin phép" Lâm Nhu chỉ lặng người mà nhìn theo, ngay đến cận vệ Đố Li đã đứng bên cạnh tự bao giờ nàng cũng không hay. "Lâm Nhu tiểu thư, thần phụng mệnh đưa người về phủ" "Ái!" Tay ôm ngực, chút xíu nữa là Lâm Nhu đã bị giật mình mà té xỉu, nhưng ngay sau đó nàng đã lấy lại được ổn định khi người ấy là Đố Li. "Ừm!" Nàng thẹn thùng, dù mặt đã cố cúi sát nhưng vẫn không giấu được sự e thẹn của một nữ tử khi tai nàng cũng đã đỏ lên, Đố Li thì chỉ khẽ liếc, kéo cong khóe môi vì nữ nhân này dù nhiều năm không gặp vẫn đáng yêu đến lạ thường ích nhất là đối với hắn. ======================= Nhìn khuôn mặt mấy ngày trước còn làm người khác thấy ghê người vì những vạch đen chi trích vậy mà giờ chỉ còn vài đường huyết ửng lên, trong cũng không đến nổi nào. "Chúc mừng vương phi, thêm vài ngày nữa thì người lại trở nên xinh đẹp như trước" Ta nhẹ mỉm cười trong biết ơn, Tô Tô thật là một nữ nhân tốt, nếu không có nàng ta, cũng chưa chắc ta sẽ về phủ vương gia này. "Vậy ta về phòng trước, vương phi hãy nghỉ ngơi" Khi dứt lời, nàng ta đã đóng nhẹ cửa lại, ta cũng đến bên giường mà nằm xuống thì đã nghe được tiếng mở cửa khác, nhìn thân ảnh bước vào, ta biết không thể tránh né chàng mãi đuợc. "Nương tử!" Tấn Triệu đã ngồi xuống giường, đưa tay sờ lên mặt ta, chàng nhìn ta thật lâu, lâu đến mức ta khẽ ngáp chàng mới sực tỉnh mà miệng đã nhếch lên đầy ý đùa. "Cứ như con miêu nhỏ" Khi mặt chàng tiến sát đến mặt ta, ta nhanh phản ứng mà né đi, cũng nhanh làm chàng phải ngẩn ra vì không hiểu. Loading... "Nương tử?" Ta biết chàng đoán tâm như thần, biết sẽ không giấu được nên đã mở lời trước. "Ta...ta nghe chàng có nữ nhân khác?" "Gì?"(độ không hiểu càng cao) "Mấy ngày trước khi chàng kêu Tô Tô trà chộn vào phủ Nhị vương đó" Ánh mắt kiên định ta nhìn thẳng vào chàng, sau một lúc im lặng, chàng lại phá lên cười, làm ta không biết chàng đang nghĩ gì nữa?. "Ngốc nghếch! Là tìm nàng chứ ai, nàng có nhớ chuyện hôm nay khi Nhị hoàng huynh, hắn bị buộc tội bắt giam nàng không?" Ta thành thật gật đầu. "Hắn nói với ta là nàng trong tay hắn, buộc ta phải giúp hắn đăng cơ, không thôi sẽ giết nàng, nhưng đâu ngờ nàng đã ở Linh Huyệt Môn của ta" Giờ nghe đến đó ta đã hiểu, ra Tấn Triệu muốn Tô Tô cứu ta, vậy mà ta đã suy nghĩ không tốt cho chàng. "Còn nghe không hả?" Khi càm đã bị chàng giữ lấy, ta cũng nhu thuận gật đầu. "Nghe!" "Đang ghen sao?" Ta lắc đầu rồi cũng nhanh gật đầu. "Ta biết bản thân mình không tốt, dù các chàng có lập thê thiếp thì cũng không trách các chàng được" "Bảo bối! Đời này ngoài nàng ra, Tấn Triệu ta quyết không lập thiếp, hài tử của ta chỉ nàng mới được phép sinh ra mà thôi, hiểu không?" Theo lời nói hai bàn tay chàng đã áp lên mặt ta, trán chàng cùng đưa đến, chạm nhẹ vào trán ta. "Ừm ta...biết rồi!" "Không nghe!" (Đang cố tình sao?) "Ta biết rồi! tướng công" Ánh mắt chàng trở nên ôn nhu mà nhìn ta đầy yêu thương, với một người như chàng đây thì những cử chỉ hay vẻ mặt thế này là quá dọa người khác rồi, lúc xưa trên chiến trường khi nghe đến Tứ vương gia của Tấn quốc dẫn binh thì kẻ địch chưa đánh thì đã phát run. "Nương tử!" Tiếng gọi đã kéo ta về hiện thật, khi nhìn lại đã bị chàng ấn xuống giường, cánh môi kìa cũng không thảnh thơ mà nhẹ nhàng áp xuống, rồi dần dần mút lấy đôi môi hồng nhuận của ta. Ta cũng đáp lại chàng bằng tất cả, vì nụ hôn nồng cháy ấy càng lúc càng nồng nhiệt hơn, môi, lưỡi hòa hợp như khoáy tung mọi thứ, ta mê man đến khi cảm giác mát lạnh đã lan tỏ, thì đã nhận ra y phục đã bị chàng cởi bỏ. "Ưm! Tấn...Triêụ!" Ánh mắt khao khát ấy cũng đủ làm người ta biết con mảnh thú này đã bị bỏ đói lâu ngày, hôm nay ta nhất định sẽ bầm dập với chàng rồi
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132
Chương sau