Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132
Chương sau
Sự việc tiến chuyển quá nhanh rồi thì phải, mới nói chuyện với các chàng vài câu vậy mà bây giờ đã bị bế đến bên giường luôn rồi. "Nương tử! Sao thế? nàng đang thẹn thùng sao?" Sau câu nói là môi Tấn Triệu đã hôn lấy cổ ta, cảm giác tê dại đã đi khắp người, cánh môi anh đào ta khẽ rên thì đã bị môi Quân Nhuẫn chặn lại, cái lưỡi tham lam của chàng như muốn khoáy tung mọi thứ trong miệng ta. "Ưm..Quân..." Bàn tay khác của Tấn Triệu đã kéo y phục xuống, mắt chàng đâm đâm nhìn vào nơi nhô cao trước ngực, khẽ xoa nhẹ rồi đưa cái lưỡi tham lam mà liếm lấy. "A..!" Tiếng rên của ta dường như làm kích thích sự chiếm hữu của các chàng hơn, bầu không khí trên chiếc giường lớn đã bất đầu khô nóng đến lạ thường. "Nương tử sao nàng lại động nhân tâm đến thế này?"(mắt Quân Nhuẫn đã đầy dục vọng) Y phục trên người cũng bị trút xuống, hiện chỉ còn bộ trung y hở rộng phía trước, ta cố bám lấy cơ thể rắn chắc của Quân Nhuẫn vì Tấn Triệu đang hôn lấy tấm lưng trầm của ta, tay thì vuốt lấy một bên đùi dường như trần trụi. Ta không thể há miệng vì bị môi Quân Nhuẫn ngậm lấy, hạ thân thì đã được lấp đầy, mà còn điền cuồng xâm chiếm. Chàng thở dốc rời môi thì cũng là lúc ta rên những tiếng đầy xấu hổ. "A..a Quân..Nhuẫn..." "Nàng không công bằng..nương tử!(Tấn Triệu) "Ưm......!" Sự cuồng dã của chàng thật đáng sợ, khi Quân Nhuẫn rời đi thì Tấn Triệu đã xâm vào, mạnh mẽ ra vào làm ta thật sự muốn phát điên vì các chàng. "Cách Nhi..gọi tên ta" "A..Tấn..Tấn Triệu" "Ngoan lắm!"(thở dốc) "A...a đừng mà!" Lực động mãnh mẽ của Tấn Triệu cũng như bàn tay vừa nắn bóp rồi điên cuồng hôn lấy của Quân Nhuẫn nơi bồng đảo phía trước, từng đợt khoái cảm cứ chiếm lấy thân làm ta cũng bật khóc vì không chịu nổi. Loading... không biết qua bao lâu, cuối cùng cũng kết thúc, môi Tấn Triệu hôn nhẹ lấy mắt ta cùng những dòng lệ còn động lại, giọng chàng đầy sủng nịnh. "Bảo bối! Ngủ đi" "Nương tử! thứ lỗi vì không kiềm được!" Quân Nhuẫn cũng chồm đến đặt nhẹ lên trán một nụ hôn, cả hai cùng vòng tay ôm lấy ta vào người, ta không trả lời các chàng vì mệt lã người nên ta cũng nhanh chóng hạ mí rồi nhanh vào giấc ngủ. ========================= Sáng sớm tất cả mọi thứ đã chuẩn bị sẵn, ta cúi người cung kính trước sự đưa tiễn của phụ thân và hoàng đế cùng hoàng hậu để đến quân trại cho việc xuất phát, Thúc Lang, Quân Nhuẫn và Tấn Triệu cũng đi. Cẩn Triệt hắn thật sự cũng theo ta ra trận, nhảy lên hắc mã bọn ta cùng xuất phát, không biết trận chiến này sẽ thế nào, nhưng ích nhất Mạc Tử Cách ta cũng có các chàng bên cạnh, không lẽ loi không cô đơn như thở xưa nữa rồi. Mặt trời đứng bóng thì bọn ta cũng đã đến nơi, Tạ Hàm cùng Hàn Tiên và Tả Lữ đã đợi sẵn ngoài cổng. "Vương gia, tướng quân!(đồng thanh chấp tay,cúi đầu). "Thế nào rồi?" Phó lãnh Tạ Hàm đã nhanh trả lời ta. "Bẩm tướng quân, mọi thứ đã sẵn sàng, chờ lệnh ngài thì có thể xuất binh" "Tốt! Thông báo toàn quân, sáng ngày mai chúng ta sẽ xuất trận"
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132
Chương sau