Phủ nhị vương. 
"Bẩm vương gia! Tứ vương gia đã lên đường đến Tây quốc" 
Trong màng trướng, nam nhân tay ôm mỹ nhân, giọng đầy vẻ lười biến vọng ra. 
"Thế à!" 
"Tứ vương gia anh tuấn bất phàm vậy mà lại chịu chung đụng cùng một nữ..." 
Biết mình đã nói những đều không nên nói nhưng đã không rút lại kịp nữa, nữ nhân đưa ánh mắt đầy lo sợ nhìn người đối diện, cũng khi đó nam nhân đã đưa mặt mình tiến sát. 
"Cảm thấy tiếc ư!"(nhếch môi cười làm người khác phải nổi gai ốc) 
"Vương..vương...gia thiếp đã lỡ lời..."(run sợ) 
"Đưa lưỡi ra đây" 
Dù vẫn run sợ nhưng nữ nhân vẫn nghe theo, chậm chạp đưa đầu lưỡi ra, nam nhân cắn một cái rồi buông nhẹ một câu làm nữ nhân chết lặng tại chỗ. 
"Có thích ăn lưỡi của chính mình không?" 
"Vương...vương gia tha mạng à!...vương gia.." 
Nữ nhân hoảng loạn gào khóc thảm thiết. 
"Người đâu! Đem tiện nhân này đi cắt lưỡi, nấu thành cháo cho ta"(lạnh giọng). 
"A..vương gia..tha mạng" 
Khi nữ nhân bị lôi đi, hắn ngồi đấy trầm tư trong những suy nghĩ của bản thân mình, vẻ mặt hung tợn quỷ dị đến đáng sợ. 
Nhớ lại. 
"Không biết nhị hoành huynh tìm ta có việc gì?"(giọng nói vô cảm) 
"Lâu rồi không gặp, tứ đệ vẫn thế!chẳng thay đổi gì cả" 
"Có việc gì thì nói"(giọng thẳng thừng). 
"Ha..ha ta cũng không thích vòng vo.." 
Dừng một chút ánh mắt hắn chở nên nghiêm nghị. 
"Hãy đứng về phía ta..." 
Như đã biết được mục đích của cuộc trò chuyện này, Tấn Triệu vẫn không tỏ thái độ gì ngạc nhiên,giọng vẫn nhàn nhạt. 
"Tại sao?" 
"Vì ta và đệ đều là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tinh-ngan-kiep-tra-mot-lan/1686775/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.