"Đệ muội quả là quốc sắc thiên hương, làm ta đây thật ngưỡng mộ tứ đệ à"(nhếch môi cười)
Người đang nói chuyện với ta là thái tử điện hạ của Tấn quốc, huynh ruột của Tấn Triệu, người này nhìn khá ôn nhu giống Tam vương gia nhưng với cách nhìn người của ta từ đó đến giờ, hắn vốn không đơn giản như thế, nhận lấy chén rượu ta cũng cung kính mời hắn.
"Thái tử điện hạ đã quá khen rồi, thần sao sánh được với thái tử phi đây ạ"
"Ha..ha đúng là khiêm tốn thật"
Thái tử phi cũng chỉ khẽ cười im lặng nhìn ta không nói lời nào, nhìn cử chỉ và thái độ đó cũng đủ biết người vợ này sợ trượng phu mình thế nào, đưa mắt qua nhìn Tấn Triệu đang tiếp rượu cùng thừa tướng đối diện ta bỗng đâm chiêu, dù chàng lạnh lùng kêu ngạo thật nhưng ích nhất đối với ta chàng lại hết mực yêu chiều, chưa bao giờ tỏ ra mình là một vương gia cần thê tử phải tôn kính.
"Sao thế? Thức ăn không hợp khẩu vị nàng phải không?"
Nhìn khuôn mặt tỏ ý cười pha lẫn chút quan tâm của chàng, ta nhẹ lắc đầu.
"Không có..."
Mà thật sự là vậy tự giờ ta có động đũa gì đâu, đưa tay gắp một miếng bánh cho ta chàng ôn tồn.
"Há miệng ra nào!"
Ta có hơi xấu hổ vì hành động đột ngột đó của chàng, lưỡng lự không dám hé miệng.
"Sao thế?"
"Để ta tự lại"
"Triệu nhi con đã chiều thê tử của mình quá rồi đó"(hoàng hậu lạnh giọng).
Biết mà bà già này hình như chẳng ưa người con dâu như ta là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tinh-ngan-kiep-tra-mot-lan/1686773/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.