Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132
Chương sau
"Đệ muội quả là quốc sắc thiên hương, làm ta đây thật ngưỡng mộ tứ đệ à"(nhếch môi cười) Người đang nói chuyện với ta là thái tử điện hạ của Tấn quốc, huynh ruột của Tấn Triệu, người này nhìn khá ôn nhu giống Tam vương gia nhưng với cách nhìn người của ta từ đó đến giờ, hắn vốn không đơn giản như thế, nhận lấy chén rượu ta cũng cung kính mời hắn. "Thái tử điện hạ đã quá khen rồi, thần sao sánh được với thái tử phi đây ạ" "Ha..ha đúng là khiêm tốn thật" Thái tử phi cũng chỉ khẽ cười im lặng nhìn ta không nói lời nào, nhìn cử chỉ và thái độ đó cũng đủ biết người vợ này sợ trượng phu mình thế nào, đưa mắt qua nhìn Tấn Triệu đang tiếp rượu cùng thừa tướng đối diện ta bỗng đâm chiêu, dù chàng lạnh lùng kêu ngạo thật nhưng ích nhất đối với ta chàng lại hết mực yêu chiều, chưa bao giờ tỏ ra mình là một vương gia cần thê tử phải tôn kính. "Sao thế? Thức ăn không hợp khẩu vị nàng phải không?" Nhìn khuôn mặt tỏ ý cười pha lẫn chút quan tâm của chàng, ta nhẹ lắc đầu. "Không có..." Mà thật sự là vậy tự giờ ta có động đũa gì đâu, đưa tay gắp một miếng bánh cho ta chàng ôn tồn. "Há miệng ra nào!" Ta có hơi xấu hổ vì hành động đột ngột đó của chàng, lưỡng lự không dám hé miệng. "Sao thế?" "Để ta tự lại" "Triệu nhi con đã chiều thê tử của mình quá rồi đó"(hoàng hậu lạnh giọng). Biết mà bà già này hình như chẳng ưa người con dâu như ta là mấy, cộng thêm chàng quá nuông chiều ta nên cũng làm bà ấy không chút gì thuận mắt, có lẽ biết được đều đó nên Tấn Triệu cũng hay nói giúp cho ta. "Là tướng công đều này là đương nhiên rồi mẫu hậu, không phải phụ hoàng cũng rất cưng chiều mẫu hậu đó sao, thần nhi chỉ đang học người thôi." Hoàng hậu có vẻ lúng túng hơi ửng mặt khi nghe con trai mình nói thế, liếc nhìn hoàng thượng ngồi kế bên bà khụ nhẹ một tiếng đối đế chống trả. "Nhưng.. con cũng không nên thể hiện rõ bên ngoài như thế, con là trượng phu lại không phải là con nhà bình thường phải có sự uy nghiêm của mình..." Tấn Triệu định nói thêm gì đó thì bỗng ở đâu vang lên tiếng la hét, đến khi nhìn lại thì trên điện đã xong vào một nhóm hắc y nhân, tay cầm hung đao đến chém loạn cả lên, cùng tiếng la hét hoảng hốt của mọi nguời. "Bảo vệ hoàng thượng hoàng hậu nương nương à"(thái giám xanh mặt cắt giọng). Một nhóm thị vệ đã xong vào ứng cứu chấn trước hoàng thượng, hoàng hậu cùng nhóm nữ nhân, hậu cung phi tần yếu đuối. Dù biết ta không yếu đuối đến nỗi cần người bảo vệ nhưng chàng cũng lo lắng chấn trước ta không để ta bị tổn thương, nhưng có vẻ như bọn thích khách quá đông bên ngoài lại bị phong tỏa không cho ai thoát ra cũng không có ai được vào nên cũng có thể xem như cá đang nằm trên thớt mặc người cắt xẻ. "Á...ái..cứu mạng à.." Tiếng la thất thanh của Linh phi, Tấn Triệu đã nhanh qua ứng cứu, nhìn lại thì ở đây ngoài Tấn Triệu và thái tử ra thì chẳng ai biết võ công, tay nhanh chụp lấy thanh đao trên đất một cái vung đao ta đã chém đứt đầu một tên trước khi hắn kịp ra tay với thái tử phi đang co rúm người hoảng sợ kia.Máu văng loan lỗ khắp nơi dính đầy người nàng ta, trước khi kịp té xỉu nàng tư còn hoảng hốt la lớn. "Cẩm Nhi" Thái tử với vẻ mặt lo lắng đã nhanh chạy đến, trước khi thái tử đỡ lấy nàng ta thì ta đã nhanh tay dìu nàng ta dậy rồi. "Thái tử phi không sao chỉ là hoảng sợ quá độ nên ngất đi thôi" Loading... "Triệu nhi con có sao không.." Theo tiếng la của hoàng hậu ta nhìn qua, Tấn Triệu nhăn mặt, máu từ tay đã chảy xuống ồ ạt, chàng bị thương rồi, tâm ta chấn động đỡ nhanh một đao giúp chàng khi phải một mình chống trả đến bốn tên hắc y nhân. Keng! Một tiếng vang lên, tiếng đao va chạm, nhanh như chớp tên hắc y đã ngã vì một đao xuyên người. "Chàng ổn không?"(lo lắng) "Nhất thời sơ xuất thôi nương tử"(khẽ nhếch môi) Gì chứ lúc này mà còn cười được nữa cơ đấy. Một khắc sau thị về bên ngoài cũng xong vào, mọi chuyện kết thúc, xác nằm rãi rác khắp nơi những tên hắc y nhân bị bắt cũng cắn lưỡi tự tử chết hết, không còn manh mối nên cũng chẳng tra ra được gì. Vương phủ. "Hắn không sao chứ?"(Thúc Lang nhàn nhạt hỏi) "Ừ! Không sao, hoàng hậu nương nương đã giữ Tấn Triệu ở lại hoàng cung một đêm..." Thấy ta có vẻ bất an nên Thúc Lang cũng đưa tay xoa nhẹ hai bên thái dương giúp ta. "Sinh ra trong hoàng thất đúng là không phải dễ" Đúng thế khi đã được sinh ra trong hoàng thất, với những kẻ có tham vọng thì chuyện giết huynh, đệ ruột thịt hay giết cha soán ngôi là chuyện bình thường thôi. "Nương tử! Ngủ thôi" Dứt câu Thúc Lang đã ôm chọn lấy người ta áp vào thân hình chàng, môi nhẹ lướt qua trán ta giọng chàng thật khẽ. "Nương tử! Thế gian này ta chẳng cần gì hết, chỉ mong nàng luôn bình an khỏe mạnh, nàng...làm được không" Ta vòng tay ôm lại chàng vùi đầu vào lồng ngực ấm áp giọng ta như một lời quả quyết. "Chỉ cần có các chàng bên cạnh, ta sẽ luôn bình an."
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132
Chương sau