Các ngươi là đang xem ta chết rồi hả, ai cho cái việc dành nữ nhân ở trại bổn gia ta" 
Giọng như hổ gầm đúng là tiếng cũng như người, làm người khác cũng phải kiêng dè nhưng có vẻ hai nam nhân kia chẳng có gì gọi là nhượng bộ, một người đánh một người thủ, dù đang bế ta trên tay nhưng tên nhìn như thư sinh yếu đuối này thật lợi hại hơn ta tưởng, đến cuối khi tên thủ lĩnh chắn ngang giữa Vân Thẩm Sư cùng tên thư sinh kia, mỗi tay chấp lấy một tay của đối phương rồi dùng lực cả Vân Thẩm Sư và tên kia đều lùi lại. 
"Lão Đầu ngươi ở đâu mà rước về thứ phiền phức này thế?"(trán đã rịnh đầy mồ hôi). 
"Hừ...ta không biết..do A Can đưa hắn về đây"(giọng đầy bực dọc). 
"Chơi đủ chưa..ngươi không mệt ta cũng mệt rồi đấy"(ta lạnh giọng). 
Hất một cái ta đã nhảy khỏi người hắn, vì chưa kịp phản ứng hắn có hơi ngạc nhiên. 
"Nữ nhân nàng biết võ công à!" 
"Phí lời...ta nói rồi! quanh năm chinh chiến sa trường như ta không biết võ thì sao lãnh binh ra trận.." 
"Thủ lĩnh ơi!( một tên cướp mặt mày máu me chạy vào thất thanh) 
"Chúng ta bị phục kích rồi, là Thất vương đến đòi người" 
"Hừ...Tên A Can đúng là toàn đem phiền phức cho ta" (buông vội một câu hắn đã nhanh chân ra ngoài) 
Cùng lúc đó Thiên Ý cùng Dạ Ý cùng chạy vào, thấy ta hai em ấy như đánh tan cơn lo. 
"Tướng quân"(đồng thanh). 
 "Thất vương gia đang tìm người, ta mau đi thôi( vừa nói Dạ Ý vừa nắm tay ta kéo đi) 
Chân chưa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tinh-ngan-kiep-tra-mot-lan/1686766/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.