Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132
Chương sau
Khoản chừng 7 ngày sau bên Tấn quốc đột ngột đưa thư đến cầu hòa, thật không hiểu nổi nói đánh là đánh đến khi máu chảy thành sông biết bao con người phải đỗ máu thì giờ lại nói chuyện cầu hòa, tất nhiên thư đã được gửi về triều đình dâng cho hoàng thượng để người quyết định, trong lúc đó thì binh lính bên ta vui mừng như điên, kết cuộc thì chiến tranh cũng sắp kết thúc họ có thể về quê đoàn tụ với gia đình, ba ngày sau đó thư cầu hòa đã được gửi lại, thế là trận chiến chính thức kết thúc. ========================= "A Hương! Hay muội đến ở nhà của bọn ta đi" Ta nhìn A Nghĩa mới tháng trước còn hôi hớp như cá sắp chết giờ lại tươi cười sảng khoái như thế, ý chí của huynh ấy thật kiên cường à.. "Ta không đi đâu! Trời không còn sớm nữa huynh mau lên đường về quê đi" Biết khuyên không được huynh ấy cũng ngượng cười vỗ vỗ vai ta. "Ừ..vậy ta đi trước đây muội bảo trọng nhé!" Ta cũng nhẻn miệng cười từ biệt A Nghĩa, hắn đi rồi Thanh Thanh cũng đi rồi giờ ta lại cô độc một mình, không biết ta đứng đó trong bao lâu đến khi trời đã xụp tối thì xuất hiện vài người một trong những tên đó cung kính chấp tay với ta. "A Hương cô nương, vương gia bảo bọn ta đến đón cô về phủ.." Ta gật đầu đi theo họ, thất vương gia hắn đã hứa sẽ giúp tìm lại quá khứ xem ta là ai và người thân ta còn sống hay không, tất nhiên giữa ta và hắn cũng không có quan hệ gì mật thiết đơn giản là do ta đã cứu hắn một mạng nên hắn mới đề nghị giúp ta thôi, với lại dù sao cũng được ăn ở miễn phí quá tốt rồi còn gì... Hắn đối đãi ta như thượng khác chẳng những bao nuôi và còn bao mặc nữa, những y phục trước đây của ta đã cũ và chấp vá cũng nhiều lần rồi nên hắn đã cho người đem vải đến cho ta chọn để may cho ta vài bộ y phục, còn một chuyện về hắn mà ta tình cờ được nghe thấy là hắn không gần nữ sắc mà là thích nam nhân cho nên hắn đến giờ ngay cả một thông phòng cũng không có,hèn gì khi ta được đưa về luôn thấy tiếng sầm sì to nhỏ của những hạ nhân. "Tiểu thư...người cứ che mặt mãi như vậy sao?" Ta đưa mắt nhìn nha đầu có cái mặt tròn như bánh bao này, em ấy là Màn Thầu cái tên y rang người luôn đúng là cái bánh nhỏ đáng yêu. "Ta rất xấu nên không gỡ khăn ra được..sẽ dọ chết em đấy, với lại đừng gọi ta là tiểu thư nữa, ta thật không quen" "Dạ..em hầu hạ người, người là chủ của em, em phải gọi như thế ạ!" Tiểu nha đầu này còn thêm cái bệnh lì nữa, dù nói bao nhiêu lần thì cũng vậy hà, ta riết cũng lười chấp nhất. "Tiểu thư..vương gia gọi người ạ!"(tiếng một tỳ nữ) "Ừ..ta biết rồi" Tốt lành gì thì ra hắn bao nuôi ta là vì mùi hương trên người ta giúp hắn dễ ngủ ấy chứ, bởi vậy thiên hạ này lấy đâu ra ăn chùa ở chùa mà chẳng trả giá gì, gõ cửa rồi nhẹ nhàng bước vào, hắn đang ngồi trên giường đưa mắt nhìn ta giọng hắn nhàn nhạt. "Lại đây.." Loading... Ta đi đến cũng như mọi khi nằm kế bên hắn, nhiều lúc ta còn nghĩ ta còn gả được nữa không đây đã gần một tháng thế này rồi còn gì, ta đến để hắn ngủ sau đó thì rời đi, chợt tay hắn ôm chằm lấy ta làm ta cả kinh.. "Vương..gia" "Đừng động.." "Người là đang chiếm tiện nghi của ta đó..ta sao này còn phải gả chồng nữa"(ta lí nhí) Hắn chợt mở mắt nhìn ta. "Vậy thì..ta sẽ lấy ngươi" "Hả..??"(ta tròn mắt kinh ngạc) "Hoặc là ngươi sẽ ế tới già.."(giọng vẫn thản nhiên) Ta thật không biết nói gì với hắn bây giờ tự nhiên trong vòng một tháng hắn thay đổi một cách khó lường khi đối xử với ta, hắn tốt hơn không dùng vẻ mặt ghét bỏ nhìn ta nữa tuy vẫn rất lạnh lùng nhưng không khó ưa như lúc ban đầu,vì không khí quá im lặng nên ta đã đi vào giấc ngủ lúc nào không hay.. "Ngủ rồi à"(hắn khẽ cười) Sáng hôm sau khi mở mắt ra vẫn còn một đôi tay ôm chằm lấy ta, ta hơi giật mình nhìn lại hắn xong định gỡ tay hắn ra thì giọng hắn đã vang lên.. "Còn động đậy..thử xem"(huy hiếp) Ta không dám động nữa vì giờ tay hắn đã siết chặt đến mức ta có thể nghe tiếng tim đập của hắn..
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132
Chương sau