Ứng Hiệp nhanh miệng cướp lời Lập Dựng:
- Lập đại thúc hẳn biết song đường của Ứng Hiệp?
Lập Dựng lắc đầu:
- Lão không biết. Lúc đó Tôn công tử do bảo mẫu MỘ Cư Dã Sa đưa về điền trang.
Sau đó MỘ Cư Dã Sa bảo mẫu tự dưng chết mà chẳng biết rõ nguyên nhân.
Lão ngập ngừng một lúc rồi nói:
- Lão phu thương công tử nên đối xử như con ruột, khi được mười tuổi đưa luôn vào điền trang để làm gia nhân. Lai lịch của Tôn công tử từ đó không ai biết. CÓ lẽ chỉ ngoài MỘ Cư Dã Sa bảo mẫu. Rất tiếc người lại chết rồi.
Ứng Hiệp nhìn lão:
- Sau này Lập đại thúc khảo cứu mộc bài mới biết Ứng Hiệp có liên quan tới bộ tộc Liêu Ninh.
- Lão phu nghĩ vậy. Hiện thời công tử đã là phó giáo chủ Tinh Túc giáo, uy danh vang lừng khắp cõi võ lâm, tất có thể truy tìm ra lai lịch của mình. Công tử chỉ cần mất Chút thời gian quay về bộ tộc Liêu Ninh thì ắt sẽ biết thôi.
Ứng Hiệp bồi hồi nhìn Lập Dựng:
- Ứng Hiệp vô cùng cảm kích Lập đại thúc đã chỉ giáo cho điều bí mật này. Ứng Hiệp sẽ cố gắng tìm ra lai lịch và thân thế của mình.
Y bưng chén rượu:
- Ứng Hiệp kính đại thúc.
Lập Dựng bưng chén rượu bằng hai tay run rẩy. Lão từ tốn nói:
- Lão phu làm điều này vì MỘ Cư Dã Sa.
Lão nói đến đây thì mắt ứa lệ. Mặc dù không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tinh-kiem-thu/2939279/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.