Mùi phấn hương thoang thoảng theo làn gió lùa qua Ô cửa thạch lao khỏa lấp không khí ẩm thấp, nhưng khi Thẩm Mộc Phong vừa ngửi được mùi hương đó, thì lại hơi nhỏm người lên. Mùi xạ hương đã in vào tâm não y. Mùi xạ hương chỉ có Ở người y yêu nhất trong cuộc đời nay: mùi xạ hương của Ðoan Cơ.
Từ một kẻ ngờ nghệch chợt giật mình qua một giấc ngủ say đầy mộng mị, Mộc Phong khẽ nói:
- Ðoan Cơ Người bước vào thạch lao không phải là Ðoan Cơ như Thẩm Mộc Phong tưởng tượng, mà là Lâm Bạch Huệ. Thấy Bạch Huệ, đôi mắt Mộc Phong cứ trố ra nhìn.
Bạch Huệ nhìn Mộc Phong nói:
- Thấy Lâm Bạch Huệ, Thẩm huynh không mừng?
Hai bàn tay Thẩm Mộc Phong nắm lại thành hai thoi quyền:
- Tại sao ta phải mừng khi thấy người đã hại ta?
Bạch Huệ mỉm cười nói:
- Ai hại huynh?
- Không phải là nàng ư? Nàng còn đến đây làm gì nữa?
Y cười khẩy nói tiếp:
- Hay đến thạch lao này cốt để lấy mạng Thẩm Mộc Phong?
- Làm một công việc vô nghĩa thì làm làm gì? Bạch Huệ không thích làm những chuyện vô ích. Còn người hại huynh ư?... Chẳng có ai hại huynh cả, mà chỉ có kẻ lợi dụng huynh mà thôi.
Hai cánh môi Mộc Phong mím lại biểu lộ tất cả sự bất nhẫn đối với Lâm Bạch Huệ.
- Nàng lợi dụng ta những gì nào?
- Tìm cho ta Bạch Huệ một nô tình siêu cao thủ để khôi phục Tinh Túc giáo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tinh-kiem-thu/2939263/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.