Chạm vào ánh mắt của Lâm Bạch Huệ, Ứng Hiệp không khỏi bối rối và lúng túng. Y từ từ đứng lên với vẻ ngượng ngùng. Tiểu Yến cũng nhỏm người ngồi dậy.
Ứng Hiệp nhìn Bạch Huệ ngập ngừng nói:
- Tỷ tỷ...
Bạch Huệ buông tiếng thở dài. Ngay sau tiếng thở dài đầy muộn phiền của nàng là hai hàng lệ chợt rịn ra khóe mắt. Thấy Bạch Huệ rơi lệ, lòng Ứng Hiệp càng bị dày vò hơn. Y gần như chết lặng hoặc đã hóa thân thành tượng đá bởi nét đau khổ tột cùng toát ra từ ánh mắt lẫn dung diện của Lâm Bạch Huệ.
Y bước đến trước mặt Bạch Huệ, với tất cả sự thành kính của sự sám hối, Ứng Hiệp nói:
- Tỷ tỷ... Ðệ...
Bạch Huệ để mặc cho nước mắt Trảo ra hai bên khóe, thổn thức nói:
- Bạch Huệ không dám làm phiền Tôn đệ đâu.
Nàng nói dứt câu chợt quay lưng bỏ đi nhưng Ứng Hiệp đã kịp nắm lấy tay kéo lại:
- Tỷ tỷ...
Bạch Huệ nhìn lại Ứng Hiệp.
- Ðệ muốn nói gì với tỷ... Một lời từ biệt chăng?
- Ðệ không muốn xa tỷ đâu.
- Trong tâm của đệ đâu còn Bạch Huệ nữa.
Ứng Hiệp lắc đầu:
- Không... Trong tâm Ứng Hiệp chỉ có mỗi một mình tỷ thôi. Ứng Hiệp mãi mãi tôn thờ Lâm tỷ tỷ.
- Ðệ nói thật lòng chứ?
Ứng Hiệp gật đầu:
- Ðệ nói thật lòng mà. Nếu như Ứng Hiệp có ngoa ngôn thì trời tru đất diệt đệ đi.
Không một nữ nhân nào có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tinh-kiem-thu/2939251/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.