"Nếu vậy, anh Diệp, có cần em tìm người tới quét dọn một chút không?"
"Không cần." Diệp Minh Xuyên hơi khựng lại giây lát, sau đó dùng giọng khàn khàn nói, "Tôi chỉ định qua nhìn xem một lát thôi."
"Anh Diệp, anh bị cảm à?" Đầu kia điện thoại truyền đến giọng nói nghi hoặc của trợ lý.
"Có hơi sốt." Diệp Minh Xuyên dù miệng nói như vậy, nhưng trên mặt lại chẳng có chút biểu hiện đau ốm nào.
"Vậy anh nghỉ ngơi cẩn thận, em nhắn địa chỉ của ngài Diệp An qua cho anh liền đây."
"Uhm."
Sau khi cúp máy, Diệp Minh Xuyên chôn thân người cao lớn của mình vào nệm ghế sô pha, trong lòng hắn lúc này vô cùng khó chịu, muốn tìm người tâm sự, lại không biết phải tìm ai, cũng không biết phải nói những gì.
Sô pha rất mềm, cả người hắn đều chôn trong sô pha, hai mắt nhắm nghiền, vẫn không thể lý giải tình cảm sâu đậm của mình với người tên Diệp An kia là từ đâu mà có, chỉ mơ hồ cảm thấy người kia chết, linh hồn mình dường như cũng rời đi theo vậy.
Không bao lâu sau, di động trên bàn trà lại đổ chuông. Diệp Minh Xuyên chậm chạp mở mắt, trên đỉnh đầu là đèn chùm pha lê hoa lệ chói mắt, khiến tâm trí hắn dường như chậm một nhịp, chớp chớp mắt thêm mấy lần mới phản ứng được là điện thoại mình đổ chuông.
Hắn lật người trên sô pha, vươn tay với lấy di động trên bàn trà.
Mở màn hình ra xem, thấy bên trên hiển hiện hai chữ "Diệp An".
Trong không khí tràn ngập mùi vị chua xót, Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tinh-cua-anh-de/1051366/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.