"Trong nhà cậu không còn người nào khác à?" Diệp Minh Xuyên buông bát sứ Thanh Hoa trong tay xuống, nhìn Đường Dật, hỏi. 
"Không." 
"Thật không?" Diệp Minh Xuyên cúi đầu, nửa ngày cũng không nói thêm gì khác, hôm nay hắn đưa Đường Dật về nhà, tuy không thể nói là đã dự mưu từ lâu, nhưng quả thực tồn tại mục đích khác. Đoạn thời gian trước, trợ lý Tiểu Tào từng nói với hắn địa chỉ IP lần cuối Không về đăng nhập là tại nhà Đường Dật. 
Nhưng giờ Đường Dật lại nói trong nhà y không còn ai khác, Diệp Minh Xuyên trầm mặc giây lát, lại nhịn không được hỏi một câu, "Từ trước đến giờ đều chỉ có một mình cậu ở đây à?" 
Từ lúc Diệp Minh Xuyên hỏi câu đầu tiên, Đường Dật đã cảm thấy có vấn đề, dù sao hai người họ cũng từng ở chung với nhau một thời gian dài, cho dù Diệp Minh Xuyên đã không còn nhớ gì hết, nhưng một vài thói quen từ hồi còn sống chung với Diệp An vẫn chưa từng thay đổi. 
Đường Dật vươn tay cầm bát sứ Thanh Hoa trước mặt Diệp Minh Xuyên lên, nhếch miệng đáp, "Diệp ảnh đế hỏi như vậy là muốn biết cái gì? Không bằng cứ hỏi thẳng ra đi?" 
Diệp Minh Xuyên cứng người, trong lòng hơi xấu hổ, nhưng ngoài mặt lại không biểu hiện gì, chỉ lắc lắc đầu, nói, "Không có gì, chỉ tiện miệng hỏi một chút thôi." 
Đường Dật tuy không tin câu trả lời của Diệp Minh Xuyên, nhưng cũng không tiếp tục truy vấn. Nếu Diệp Minh Xuyên thản nhiên hỏi thẳng ra miệng vấn đề mình muốn biết, thì y hơn phân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tinh-cua-anh-de/1051362/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.