Chuyển ngữ: Địa Đản
“To gan!” Người kia vừa dứt lời, Kiều Nghiêm Lệnh đã đứng lên. “Lâm đại nhân là thừa tướng cao quý, sao có thể làm chuyện xấu xa như vậy.” Trừng mắt nhìn Lưu Thủ Tài, ông đi về phía trước hai bước.
“Mấy ngày trước, ngươi dám nói xấu Thẩm đại nhân, hôm nay lại muốn hãm hại Lâm đại nhân nữa sao? Ngươi mau khai thật ra, là ai cho ngươi lá gan lớn như vậy?!”
Kiều Nghiêm Lệnh quay lưng về phía công đường, vừa quát mắng vừa nhìn chằm chằm hai người kia, nếu như không có Tô Nguyệt Cẩm ở đó, chỉ e hắn đã đưa tay bóp cổ bọn họ luôn rồi. Hai tay chắp trước ngực, ông khom người nói với Tô Nguyệt Cẩm: “Vương gia minh giám, thường ngày Lâm đại nhân vẫn tận trung với cương vị công tác, từ trước đến nay hay qua lại thân thiết với triều thần. Mặc dù quan hệ với Thẩm đại nhân không tính là thân thiết nhưng cũng không cố ý vu hãm đẩy ông ấy vào chỗ chết.”
Kiều Nghiêm Lệnh và Lâm Phương Tri đều là cá mè một lứa, vừa mới nghe nói liên lụy đến sòng bạc đã rối loạn trận tuyến. Nếu không làm chuyện gì thì sao phải hoảng loạn đến vậy.
Tô thiên tuế thâm ý liếc ông ta một cái. “Kiều đại nhân nói đúng. Nhưng mà lời này nói hơi sớm thì phải, đâu phải chỉ vài câu giải thích là được. Kiều đại nhân muốn ra sức bảo vệ thì vẫn có cơ hội mà.”
Một câu hai nghĩa, Kiều Nghiêm Lệnh nghe xong mà cứng đờ cả mặt. “Hạ quan chỉ là,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-ti-cu-an-ky-moi/2038139/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.