Xưa nay, chưa bao giờ Thẩm Hành nghĩ thư phòng là một nơi kinh khủng, nhưng ngày hôm nay bỗng nhiên nàng lại thấy nó chẳng khác đầm rồng hang hổ, ngay cả việc bước qua ngưỡng cửa cũng cần phải có một dũng khí lớn lao.
Cô dâu nhỏ đi sát sau lưng hắn, ngay cả ghế cũng chẳng dám ngồi xuống, cứ cẩn thận đứng cách hắn một đoạn khá xa.
Vết mực trên bàn sách còn chưa khô, vệt hồng đọng lại cũng chưa kịp lau đi.
Tô Nguyệt Cẩm thờ ơ liếc nhìn hai lượt, thong thả gạt hết đồ qua một bên.
Hết sức rõ ràng, hắn không vui.
Thẩm Hành không biết phải làm sao, nàng lắp ba lắp bắp nói:
“À… Chàng… Chàng… Chàng không phải chàng đã đi thượng triều rồi à? Sao lại quay về sớm thế?”
“Quên mang sổ sách.”
Hắn lạnh lùng đáp lại.
“À, nếu phải quay về lấy sổ, chắc trong triều đang có việc đại sự lắm nhỉ? Hay là chàng làm việc trước đi, ta giúp chàng chuẩn bị đồ ăn sáng nhé.”
“Không vội.”
Câu trả lời vẫn cực kì ngắn gọn.
Thẩm Hành vắt óc suy nghĩ, nhưng vẫn chẳng có cách nào. Giấu phu quân nhà mình viết thư cùng cách, ngay cả dân thường cũng không được phép làm, huống chi hai người lại là hoàng tộc.
Nếu chuyện này lộ ra, đâu phải chỉ khó nghe thôi nhỉ?
“Chuyện hôm nay là do thiếp sai rồi.”
Nàng lén lút nhìn hắn.
“Chàng cũng biết sư tỷ Triệu Hàm có ân với chúng ta, thiếp cũng bất đắc dĩ lắm mới đưa ra hạ sách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-ti-cu-an-ky-moi/2038106/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.