Nói đến Thẩm Hành và vị thiên kim nhà Hộ bộ Thị Lang này đúng là một mốithù vô cùng sâu nặng. Một người chưa từng chịu thiệt thòi, một người lại không muốn chịu thiệt thòi, cho nên hai người mới không thể cùng hòabình tồn tại.
Lần đầu tiên gặp Lưu Nhã Quân là trong tiệc mừng thọ của lão mẫu Đô NgựSử, lão phu nhân xuất thân từ tướng môn cho nên không để ý quá nhiều tới danh môn dòng dõi, gặp ai cũng có thể ngồi bắt chuyện. Lúc đó Lưu NhãQuân ngồi bên cạnh nàng, vừa mới gặp đã thay phiên lườm nguýt. Nguyênnhân là vì chức quan của cha nàng quá nhỏ, ngồi chung một bàn Lưu thiênkim cảm thấy rất bẩn người.
Khi đó Thẩm đại tiểu thư mới học được đoan trang, vô cùng hào phóngtùy người kia chiếm hơn một ghế, cứ mặc kệ vùi đầu ăn cơm. Nhưng mà cóngười trời sinh đã kiêu căng thành tính, vừa xem thường hừ lạnh vừa giáo dục nha hoàn của mình: “Ngày thường ta vẫn nói ngươi tướng ăn khôngtốt, phải chỉnh sửa nếu không ra ngoài đường lại làm ta mất mặt. Giờngươi nhìn mà xem điệu bộ của mấy đứa tiểu môn tiểu hộ này, thấy ta nóiđã đúng chưa“.
Lúc Lưu Nhã Quân nói mấy lời này cũng không buồn nhỏ giọng, không riênggì Thẩm Hành, mà ngay cả mấy quan gia tiểu thư ngồi bên cũng xì xào bàntán.
Khuê môn tụ hội vốn là nơi tụ tập một đống cô nương con ông to bà lớn.Người trên phố vẫn nói, có chút quyền thế là mắt đã cao hơn đầu, có khimấy gia quyến dưới 'lầu son' kia đều là mắt trời cả đấy.
Trước mũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-ti-cu-an-ky-moi/20060/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.