Ngày chủ nhật đầu tiên của kì nghỉ hè lớp 11, trước cổng nhà Tuấn Anh, mọi người đã chuẩn bị xong. Điểm danh đi điểm danh lại mới chỉ có sáu người, và hai người đó là Minh và Thảo. Cái Thảo chuyên gia đến muộn thì không nói nhưng thằng Minh thì hẳn phải có vấn đề đây.
Tuấn Anh nẫu hết cả ruột, gọi mấy chục cuộc điện thoại cho Minh đều không bắt máy. Châu cũng gọi cho Thảo nhưng chẳng nhận được phản hồi. Thằng Tuấn Anh tức đến nỗi muốn đập cả cái điện thoại. Chuyến bay khởi hành từ 9h tối, đã hẹn nhau 7h tập chung đông đủ tại nhà cậu mà 7h25' chưa thấy hai đứa đấy đâu.
Đợi thêm 5 phút nữa thì điện thoại Châu đổ chuông, đầu dây bên kia là Thảo. Châu cuống quít, gấp gáp nhấc máy lên nghe. Cuộc hội thoại của hai đứa con gái đầy những khúc mắc khó hiểu, ai cũng sốt sắng nghe xem hai đứa đang nói gì, nhưng chẳng ai hiểu bởi vì sắc mặt của Châu thực sự rất nghiêm trọng và đầy lo toan.
Chưa đến nửa phút, Châu cúp máy, truyền đạt lại với mọi người:
- Hai đứa kia đang ở sân bay trước rồi, nó nói là sẽ giải thích sau nên bây giờ đi đến đấy đã.
Mặc dù không ai hiểu tại sao, và chính Châu là người nói chuyện với Thảo cũng không biết nguyên nhân là gì mà Minh với Thảo lại cùng nhau đến sân bay trước. Để kịp tiến độ, đại gia đình nhà này mau chóng lên xe để phi thẳng đến sân bay Nội Bài.
Ngồi bên trong xe taxi, trong lòng Tuấn Anh bừng bừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-thich-may/1145897/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.