Thái độ của Hoa Anh Thảo mấy ngày gần đây không ổn. Bình thường Tuấn Anh chỉ cần gọi một tiếng là dạ là vâng, nói một câu là ngoan ngoãn như con cún, nhưng lần này giận dỗi kiểu gì mà bơ đẹp không thèm nhìn mặt nhau nữa.
Tuấn Anh là một đứa nhóc mang suy nghĩ trẻ con trong thân xác người lớn, đôi lúc cảm thấy con gái thật là kì lạ. Có những chuyện bé tí không đáng để giận mà cứ xé to lên, thật chẳng ra làm sao. Mấy đứa hay dỗi thái quá thì mua nồi cơm điện về chơi cùng còn sướng hơn.
Cuối giờ, Tuấn Anh thấy Thảo đứng bơ vơ một mình ngoài vỉa hè cổng trường. Nếu không nhầm thì con Ly có lịch học thêm, còn con Châu đã về trước, ba đứa nó hôm nay không tụ tập. Vốn dĩ Tuấn Anh sẽ đi bay lắc với đám con trai trong lớp như đúng hẹn, nhưng không hiểu sao lại ra đứng cạnh Thảo. Cậu ta đập nhẹ vào lưng Thảo:
- Hey!
Thảo chỉ vênh mặt lên liếc qua crush đầy lạnh nhạt. Tuấn Anh không gây được sự chú ý đâm ra khó ở, đập thêm vào lưng Thảo một cái mạnh hơn cái vừa nãy:
- Ê!
Thảo suýt xoa giậm chân xuống đất, nghiến răng:
- Gây sự à?
- Ừ đấy làm sao? Mặt mày cau có nhìn hãm!
- Hãm thì đừng nhìn, vô duyên!
Thảo lấc cấc trưng ra bộ mặt khinh bỉ. Tuấn Anh cười đểu, hất hàm lên sủa:
- Tài xế riêng không đón bạn à? Gọi đây bằng "anh", anh cho đi nhờ xe!
- Bố láo!
Thảo lườm Tuấn Anh bằng hai con mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-thich-may/1145894/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.