Tuấn Anh ngồi vào chỗ được một lúc, thấy hộp sữa milo vứt chổng kềnh ngổn ngang trên mặt bàn, đoán ngay ra là Lê Giang My 10D5, em họ của Lê Gia Linh. Con nhỏ ấy đúng là có nét hao hao giống Gia Linh, thậm chí là đẹp gái hơn, nhưng được bố mẹ chiều chuộng dung túng, cái gì cũng muốn là của mình. Tuấn Anh nhớ từ đầu năm nay, khi cậu và Linh mới thinh thích nhau, My lúc ấy đã lăm le thích cậu rồi. Cho đến khi Tuấn Anh chia tay Linh, My ngày nào cũng trắng trợn tán tỉnh cậu, đúng là chị em như cái củ cải.
Từ khi quen Linh, Tuấn Anh hôm nào cũng mua milo mang sang 10D1 cho Linh, ngược lại, Linh cũng mua milo mang sang 10A2 cho Tuấn Anh. Châu đã từng kể cho Thảo như vậy.
Con nhóc Giang My ấy bắt chiếc lại thói quen của hai người, ngày nào cũng xuống căn tin mua vài ba hộp sữa mang lên tặng Tuấn Anh, kết cục bị cậu từ chối phũ phàng, vậy mà nó vẫn cố chấp.
Ly không thể hiểu nổi, tại sao Linh, My và cả Thảo lại thích được Vương Tuấn Anh. Thằng nhóc được mỗi bộ mặt tuấn tú, chơi bóng rổ siêu, ngoài ra hầu như chẳng có tài cán gì nổi bật, có điểm gì đáng thích? Nghĩ mãi Ly vẫn không có đáp án, hẩy vai Châu, thắc mắc:
- Tuấn Anh chả có gì đáng để bọn bánh bèo kia đổ liêu xiêu cả, thật sự là đéo có gì đáng thích luôn ý, mày nhờ?
Châu cốc vào trán Ly, do ngồi cạnh Tuấn Anh bị cốc đầu quá nhiều cho nên Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-thich-may/1145850/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.