Mặc Thần và các vị trưởng bối đang họp nên Hạ Ân đành một mình trở về phòng nghỉ ngơi. Cô thả mình xuống giường, mỗi lần nhắm mắt lại mơ thấy hình ảnh Tư Bách Niên toàn thân đẫm máu nằm dưới đất. Chắc anh ấy hận cô nhiều lắm. Cô vô dụng chỉ biết đứng đó chứng kiến mạng sống của anh ấy bị đoạt đi. Bản thân uất hận Mặc Thần nhưng lại không thể ra tay giết hắn trả thù cho Bách Niên.
Mãi không thể chợp mắt được, cuối cùng Hạ Ân đi ra mở cửa sổ cho tâm trạng thoải mái hơn. Đứng từ trên tầng hai nhìn xuống là một khung cảnh tuyệt đẹp. Vườn thượng uyển với đầy đủ cây hoa màu sắc đập vào mắt của cô. Những người thợ đang bận rộn tỉa cây rồi tưới nước. Khung cảnh đẹp như vậy... chỉ tiếc không phải tự nhiên mà là nhân tạo.
Chợt có tiếng nói chuyện vọng đến tai của cô. Hạ Ân hơi nhíu mày quay sang bên phải thì phát hiện Mặc Thần đang đứng ở ban công bên cạnh. Cô suýt quên mất là phòng họp ngay bên cạnh căn phòng cô nằm. Tuy bên trong cách âm rất tốt nhưng ban công lại không có tường chắn nên có thể nghe thấy bên kia nói gì ngoài ban công. Thấy vậy cô vội lùi lại phía sau, thân thể ép sát tường muốn nghe anh nói gì đó trong điện thoại. Mặc Thần quen tác phong làm việc nên luôn bật chế độ loa ngoài.
- Thưa ngài, Tư Bách Niên xuất viện rồi. Có cần chúng tôi bắt hắn nhốt lại không?
Cô kinh ngạc đưa tay chặn miệng. Tư... Bách Niên vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-the/150914/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.