Câu nói này của cô như gáo nước lạnh tạt vào mặt của Mặc Thần. Lúc lâu sau, hắn mới thở dài cởi áo ngủ của mình ném xuống giường. Sau đó, hắn thuận thế ôm cô nằm xuống giường êm ái, siết chặt cô trong lòng.
- Em mệt rồi, ngủ đi. Tôi chỉ ôm em thôi!
Hạ Ân không nói gì.
Mặc Thần quả thực chỉ ôm cô ngủ thôi. Hắn thừa nhận hắn không phải chính nhân quân tử. Nằm cạnh người đẹp thì ai chả động lòng. Nhưng hắn sợ cô sẽ giận nên mới cố gắng áp chế dục vọng xuống. Nếu để cho ba tên bạn kia của hắn biết thì chắc bọn họ sẽ cười vào mặt hắn nói rằng tịnh tâm tu tăng.
Trên chiếc giường rộng, hai thân hình ôm chặt nhau yên bình chìm vào giấc ngủ. Bên ngoài gió thổi càng mạnh.
Đêm dài mãi cũng đến sáng. Khi Hạ Ân mở mắt thì phát hiện Mặc Thần đã rời đi rồi. Cô làm vệ sinh cá nhân xong rồi xuống phòng ăn muốn dùng bữa. Còn đang đi xuống cầu thang, cô thấy Lí Song Song cũng từ phòng ăn đi ra. Cô ta tiến lại về phía của cô. Hạ Ân muốn lách người qua tránh cô ta ra nhưng Lí Song Song lại ngáng chân của cô. Cũng may Hạ Ân giữ chặt lấy tay vịn trên cầu thang mới không ngã. Nhưng Lí Song Sọng lại bất thình lình ngã xuống bậc thang.
Một tiếng kêu thất thanh của cô ta vang lên thu hút mọi chú ý của mọi người. Hạ Ân nhếch miệng cười thầm. Cuối cùng cũng lòi đuôi... nhưng cô ta đã chọc nhầm đối tượng rồi.
Liếc thấy bóng dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-the/150912/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.