Chương trước
Chương sau
“Liệt! Liệt!” hắn vừa bước vào ám đạo lập tức giương giọng gọi.
“Thần ở đây.” Thích Già Thát Tu từ chỗ vách tường ám đạo xuất hiện, quần áo dơ bẩn sau trận luận bàn cũng đã đổi mới.
“Ngươi lập tức đi chùa Thác Lâm một chuyến, nhìn xem Pháp Vương tiến triển chữa thương cho heo nhỏnhư thế nào rồi?”
Thích Già Thát Tu sửng sốt, Pháp Vương muốn lợi dụng linh khí của heo nhỏ vì hắn mà luyện tu Mât tông, khi nào chuẩn bị thỏa đáng thì tự nhiên sẽ phái người báo cho hắn, không cần thiết phải ghé qua “hỏi han” làm gì. Loại hành vi không tín nhiệm này sẽ khiến Pháp Vương không vui. Nhưng xem mặt mày của Vương trầm lệ lạnh lẽo thế này, hắn tự giác mà đem hết lời khuyên can nuốt vào trong bụng.
Thôi thì trước đến nay Vương đối với Pháp Vương liền không yên tâm chút nào, giờ cũng chả nhiều yên tâm hơn là bao. Huống chi có thể phụng mệnh Vương quang minh chính đại mà đi xem tình hình của heo nhỏ đúng là chuyện tốt hắn cầu còn không được. Hơn hai mươi ngày trời không thấy heo nhỏ, hắnnghĩ đến tâm đều đau. Nếu không phải sợ gia tăng lòng nghi ngờ cùng phòng bị của Vương, hắn đãsớm kìm nén không được nhớ nhung mà chạy đến chùa Thác Lâm.
“rõ.” hắn cố giữ âm thanh mình thật vững thật hờ hững mà đáp lại, thân hình nhanh chóng biến mất ở trong bóng tối.
Tán Bố Trác Đốn lúc này mới thả chậm bước chân, khóe môi nhếch lên một góc độ thẳng tắp sắc bén. Bạch Mã Đan Tăng nói không có sai, người Bác Ba từ xưa liền có hôn tục cộng thê, ngay cả nam nữ chưa từng gả cưới cũng cực kỳ thoải mãi phóng túng ngủ với ai quen ai hoàn toàn không có ràng buộc. Hơn nữa heo nhỏ không phải Vương phi của hắn, chỉ là một nô lệ để hắn chơi đùa. Ở cao nguyên tuyết vực, huynh đệ cùng huyết thống nhà quyền quý cùng chung một cái nữ nô càng là việc nhỏ rất tầm thường.
Xuyên qua ánh sáng phản chiếu hắn hướng về phía trước ám đạo, tẩm điện phía đông đã gần ngay trước mắt.
Thủ vệ ở cửa tẩm điện vừa thấy Vương quay trở lại, lập tức quỳ một gối xuống đất hành lễ, người hầu chờ ở gian ngoài tẩm điện từ lâu cũng quỳ phục hai bên đường để nghênh giá vị Vương tôn quý của họ.
Tán Bố Trác Đốn gật đầu đối với bọn thị vệ, ý bảo bọn họ đứng lên còn hắn tiếp tục nhấc chân đi vào tẩm điện. đi theo ở phía sau hắn là người hầu khom người kính cẩn đi theo, có một vài đi phía trước để vén lên rèm cửa dày nặng bằng nhung lên, một cỗ nhiệt khí ấm áp dào dạt tức khắc ập vào trước mặt.
trên mặt hắn đầy băng tuyết lạnh nhạt tựa hồ có một chút hòa tan dưới sự ấm áp nóng bức này, mắt ưng lạnh lẽo không tự giác mà hướng về trên giường to rộng. Ngay lập tức, sự mềm mại trong mắt hắnbiến mất không thấy, chỉ còn lại là sâu thẳm tối tăm không thấy đáy.
“Tất cả đều đi ra ngoài.” hắn nhàn nhạt nói.
Sáu người hầu nhẹ nhàng nghe lời dạ một tiếng rồi bước chân nhẹ nhàng mà kính cẩn rời khỏi.
Hay bàn tay Tán Bố Trác Đốn đặt ở bên cạnh người nắm chặt thành quyền, chậm rãi hướng về chỗ cái giường bước tới. Đệm chăn êm dày trên giường dựa theo lời hắn phân phó vẫn chưa gấp, chỉ tùy ý mà để lung tung. Ngay lúc rèm cửa được vén lên, ấm áp đập vào mặt là hắn hoảng hốt như nhìn thấy mộtnữ nhân phấn nộn đáng yêu đang ôm đệm chăn trên giường buồn chán đến chết mà quay cuồng lăn lộn trên giường, như là một con heo nhỏ ăn uống no đủ mượt mà. Đôi mắt to đen nhánh lười biếng mà híp lại, cánh môi hơi hơi cong lên bất mãn, làm người khác hận không thể đem nàng ôm vào trong lòng dùng sức xoa nắn gặm cắn.
hắn hít sâu một hơi, áp xuống khô nóng thình lình xảy ra trong bụng, ngồi trên giường kéo ra đệm chăn, trong mắt xẹt qua một chút mất mát. Nhìn quanh nội thất, vô luận là thảm bát bảo cự luân giữa phòng hay vẫn là tấm thảm góc tường, đều không có thân ảnh heo nhỏ, rồi lại phảng phất đâu đó hình bóng của nàng. Nàng khóc, nàng cười, cầu xin, đau kêu...... Vẫn luôn quanh quẩn ở trong căn phòng, thật lâu không tiêu tan.
Bàn tay nhẹ nhàng xoa lên tấm thảm nhung trắng, ngày ấy máu của nàng cơ hồ nhuộm hơn nửa tấm thảm này, khuôn mặt nhỏ thanh tú đau đến vặn vẹo biến hình. Là hắn không tốt, vì đoạt đi thuần khiết của nàng trước Bạch Mã Đan Tăng, thế nhưng hắn đem bên dưới nàng xé rách, nàng về sau chỉ sợ sẽcàng hận càng chán ghét hắn càng muốn thoát đi khỏi hắn? Chính là, nếu hắn vẫn chưa hết yêu thích nàng thì hắn tuyệt đối sẽ không thả nàng đi. Cho dù tương lai sự yêu thích đó có biến mất, hắn cũng sẽkhông thả nàng đi. hắn nói với Ngân Nghê trong đó có một nửa giả một nửa thật. Lời nói dối là đem heo nhỏ ném cho nó gian dâm, lời nói thật là đem heo nhỏ băm ra cho nó ăn.
Cánh môi nở nang đỏ sẫm hơi hơi nhấc lên, lộ ra một nụ cười quỷ dị tàn nhẫn. hắn từ trong móng vuốt của Ngân Nghê đoạt heo nhỏ đi, khi chán rồi liền đem nàng tiến vào trong bụng Ngân Nghê, không phải rất thú vị sao. Về sau nhìn đến Ngân Nghê, nói không chừng hắn sẽ ngẫu nhiên nhớ tới việc chính mình cũng từng thích quá một nữ nhân, nhớ tới từng có một nữ nhân hắn thích qua đã an ủi sự tịch mịch của hắn.
Vừa tắm xong tóc chưa khô hoàn toàn nên hắn cũng không thể đi vào giấc ngủ được. hắn liền đá văng ra chăm nhung mềm rồi kéo qua đắp nửa thân dưới rồi dựa lưng lấy từ đầu giường quyển 《 Song tu vô thượng mật tông 》, ở dưới ánh sáng dạ minh châu bắt đầu đọc.
Khi còn nhỏ ở bên cạnh Pháp Vương cũng có xem qua khá nhiều sách nam nữ giao hoan, hắn đối với việc hai người quan hệ không có nửa điểm tò mò, liên quan tới mật pháp song tu cũng không có nửa phần hứng thú. Từ lúc mười bảy tuổi bước lên vương vị, hắn cách mỗi hai tháng sẽ cùng một nữ nhân giao hợp, mục đích không phải vì hưởng thụ nam nữ hoan ái cực lạc, mà là vì để điều tiết mạch luân trong cơ thể quá cường hãn của mình. hắn biết thân thể nữ nhân mỹ lệ, cũng biết chúng lại càng mềm mại, bất quá mỹ lệ mềm mại thì sao, hắn cũng không có hứng thú đùa bỡn thương tiếc. hắn chỉ là tiến vào, hấp thu máu đỏ cần thiết cho việc cân bằng mạch luân.
Những nữ nhân dùng để giao hợp trong lúc đó sẽ biết bí mật về thân thể hắn, cho nên hắn chưa từng tính toán lưu lại mệnh cho các nàng. Giao hợp cũng hoàn toàn là bạo ngược, không hề nửa điểm thương tiếc. Năm năm qua, còn không có một nữ nhân có thể còn nổi hơi tàn để sống đến lúc giao hợp xong.
Nhưng hiện tại vừa nhớ tới ngày đó heo nhỏ thống khổ thê lương kêu rên, máu tươi đầm đìa tổn hại bên dưới, cùng với nước mắt giàn giụa khuôn mặt trắng bệch, tâm hắn liền nổi lên đau đớn như kim đâm. Ước chừng đây là là sự khác biệt với thích cùng không thích: không thích nữ nhân đó thì mặc kệ nàng có tuyệt đẹp mỹ lệ bao nhiều thì ở trong mắt hắn đều chỉ là một cái công cụ. Nhưng nếu là nữ nhân hắn thích, mặc dù chỉ suýt soát goi j là thanh tú phấn nộn thì ở trong mắt hắn cũng có thể là dụ hoặc vô cùng.
hắn thích heo nhỏ, đã muốn tra tấn nàng, chà đạp nàng, ức hiếp nàng, lại càng muốn cưng chiều nàng, đau sủng nàng, dung túng nàng; muốn ở trên người nàng lưu lại các loại dấu vết, hung hăng mà làm nàng đau, ở trong đau đớn đem hắn khắc sâu vào trong linh hồn nhưng lại luyến tiếc nàng khóc rơi lệ, thống hận nàng kháng cự giãy giụa cùng lạnh nhạt trầm mặc với hắn. Có khi hắn cũng không biết chính mình rốt cuộc là muốn đem nàng đè ở dưới thân xé tan thành mảnh nhỏ, hay vẫn là muốn đem nàng cất vào sâu trong tâm liếm hôn che chở?
Nếu...... nàng có thể đối với hắn nhiệt tình thực lòng mà làm nũng, cười một cái, có lẽ hắn liền biết chính mình cuối cùng muốn như thế nào đối đãi nàng? Trong lúc lơ đãng, hắn lại hồi tưởng lúc nàng cùng Ngân Nghê vui đùa. Đó là lần đầu tiên cũng là một lần duy nhất cho tới nay mới nhìn thấy nàng phát ra vui sướng hanh phúc từ trong nội tâm. Ở trong cảm nhận của nàng, hắn là Cổ Cách Vương vĩ đại chẳng lẽ còn không bằng một con vật súc sinh?
Ánh mắt của hắn lạnh lẽo mà nhìn trang sách trong tay, bên trên là hình ảnh hoa văn một bức hoan hỉ kim cương có hai thân mình quấn lấy nhau. Hỉ kim cương có khuôn mặt dữ tợn thân màu xanh, tám mặt mười sáu cánh tay bốn chân, ngồi trên một đài sen, hai tay trái phải đan chéo mỗi tay cầm lô chén. Thân thể người phụ nữ thì có màu đen như than chì, một đầu có ba mặt, tay phải cầm loan đao, tay trái cầm lô chén, chân trái chân phải vòng qua eo vị Phật. Cả hai đều không mặc gì, ôm chặt lấy nhau mà dung hợp, trông cực kỳ chói mắt.
Nhớ lại hoa kính mị hoặc kiệt lực xô đẩy bóp chặt hắn của heo nhỏ, máu tươi nóng bỏng tưới xối lên dương vật của hắn mang đến tư vị tuyệt diệu mất hồn, khô nóng bị áp xuống kia lại lần nữa ở dưới bụng nhỏ cháy lên. Dương vật dưới thân mang theo cực nóng từ trong bụng trướng đến phát đau, cơ khát này trước kia hoàn toàn chưa từng có. hắn hơi thở dài, rốt cuộc phải chờ tới khi nào thì heo nhỏmới có thể đem hai chân cuốn chặt ở bên hông hắn, ở trong lồng ngực hắn vui thích mà thừa nhận dục vọng.
Bạch Mã Đan Tăng thông thạo mật pháp song tu, Thích Già Thát Tu cũng không kém một tấc, nếu trở thành liên nữ thì heo nhỏ sẽ cùng bọn họ song tu giao hợp, nhỡ nàng lưu luyến vui thích giao hợp với bọn họ, không chịu quay về bên hắn...... không, hắn quyết không cho phép loại tình hình đó xuất hiện! Bực bội mà đem quyển sách trong tay ném xuống mặt đất, hắn vạch chăn trên người, xuống giường khoác lên áo choàng mềm rồi nhanh chóng đi ra nội thất.
Đố khi nào có thịt?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.