Trâu lông trắng này là loài động vật hi hữu vô cùng trân quý, sống theo đàn, sinh sống ở vùng cao nguyên lạnh lẽo thiếu không khí, nơi mà mùa khô và mùa đông đóng băng kéo dài dài đến nửa năm.
Ở nóc nhà cao nguyên, màu trắng là một loại màu sắc thần thánh. Cho nên nó nhiều lần xuất hiện trong các câu chuyện xưa thần thoại của người Bác Ba, sau lại càng trở nên quan trọng hơn nữa trong đời sống tâm linh của người Bác Ba. Mỗi nhà của người Bác Ba đều có bộ xương khô của trâu lông trắng, xương đầu được khắc sáu ký tự chân ngôn, chúng được treo ở đầu tường ở chùa chiền, treo trên tường ngoài nhà ở, chúng dùng để diệt ma trừ tà. Ở các pháp hội hay chùa chiền, đặc biệt là hoạt động lên đồng cũng có thể nhìn thấy các tăng nhân đầu đội mặt nạ tạo hình đầu trâu lông trắng này nhảy múa xung quanh. Lúc khung quanh hỗn loạn với điệu nhảy có sự tham gia của cả thần cùng người, yêu quái cùng ma quỷ, cũng xuất hiện có không ít người đeo mặt nạ trâu lông trắng.
Vì thế nên một con trâu lông trắng được tăng nhân chùa Thác Lâm coi thành thần thú bảo hộ chùa là chuyện rất bình thường.
Tâm La Chu khiếp đảm khi nhìn tăng nhân đó lôi kéo con trâu lông trắng đó đứng trước mặt thiếu nữ, tăng nhân nửa ngồi xổm nửa quỳ dùng một bàn tay hướng bụng bên dưới con trâu làm vài động tác. Chỉ thấy cái mông rắn chắc cường tráng của con trâu chuyển động đôi chút, đầu trâu lắc lư phát ra tiếng kêu um bò. Đôi mắt lớn ôn thuần như nước dần dần xuất hiện các tơ máu đỏ lòm, tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-the-muon-xoay-nguoi/1542236/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.