Suốt nửa tháng, La Chu không làm gì cả, mỗi ngày chỉ phụ trách uống thuốc rồi ngủ trong ngao phòng. Thức ăn ngoài bánh mì, còn có trà sữa nóng cùng thịt bò nấu khoai tây thơm ngào ngạt. Theo lý mà nói, là một ngao nô, mà nàng có thể hưởng thụ đãi ngộ như vậy có thể nói là chưa từng có. Nhưng thực tế thì nàng sắp bị nhàm chán đè nén đến sắp mắc chứng uất ức cùng dễ cáu kỉnh rồi.
Sau khi cầm thú Vương đút thuốc, thực hiện toàn bộ hành vi cầm thú của hắn xong, liền đặc phái sáu cung nô lại đây giám nàng dưỡng bệnh. Nước thuốc đắng chát nhất định phải uống không sót một giọt, thức ăn đưa tới ít nhất phải ăn hai phần ba, chỉ được hoạt động trong phạm vi ngao phòng, mỗi buổi sáng trưa tối hàng ngày phải hoạt động một lần, mỗi lần không quá hai mươi phút, còn lại phần lớn thời gian nàng đều bị cưỡng chế nằm trên đệm tĩnh dưỡng. Trừ bỏ Cách Tang Trác Mã cùng các cung nô hầu hạ ra, những người không liên quan không được vào thăm. Tự ý bước vào ngao phòng, giết không tha.
Bốn ngày đầu, thân thể còn suy yếu, lại bị nước thuốc đắng chát tra tấn sống không bằng chết, nằm vẫn còn mê man, nhưng từ ngày thứ năm trở đi thì không còn nữa. Đúng như Cách Tang Trác Mã nói, y thuật của thầy thuốc quả thật quá mức cao minh, bệnh của nàng được dưỡng tốt lắm, ngay cả thân thể cùng tinh thần đều được dưỡng tốt quá mức cần thiết, lại được nằm tĩnh dưỡng, chỉ trừ có mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-the-muon-xoay-nguoi/1542170/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.