Chẳng lẽ thính giác của nàng đã cháy sạch sau cơn sốt? Cầm thú Vương lại tự mình đút thuốc cho nàng? Việc này quả thực so với chuyện mãnh thú Thích Già Thát Tu tặng chăn cho nàng dưỡng bệnh còn rợn người hơn! Làm cho người ta sợ hãi khủng khiếp!
"Đúng vậy a." Cách Tang Trác Mã nhớ lại nói, "Khi đó mỗi đút thuốc vào miệng, La Chu a tỷ đều phun ra, căn bản không có cách nào chữa bệnh, ta gấp đến mức phát khóc."
"Ta phun thuốc?" Nàng không tin nhíu mày.
"Ân." Cách Tang Trác Mã gật đầu như chém đá chặt sắt.
La Chu im lặng, nhớ tới cảm giác đắng muốn giết người trong lúc bị nướng bởi hơi nóng. Nàng vì sợ đắng chết mà kiên quyết kháng cự mấy lần. Này. . . . . .Có tính là gieo gió gặt bão không? Sự hối hận cuồn cuộn trong lòng nàng, hận tới mức không thể lập tức lấy dao mổ bụng.
"Sau đó Ngân Nghê mời Vương tới, Vương chủ động cầm chén đút thuốc cho La Chu a tỷ. Lúc ấy không chỉ ta, mà ngay cả tùy tùng bên người Vương cùng Thích Già Thát Tu đều sợ ngây người." Khuôn mặt Cách Tang Trác Mã tỏa ra một chút ánh sáng tự hào, "La Chu a tỷ, tuy rằng Vương thực khủng bố, nhưng thân là ngao nô có thể được một người giống như thánh thần tự mình rót thuốc, vinh quang này thật sự là vô cùng to lớn."
Nhìn biểu hiện hưng phấn giống như trúng xổ số của Cách Tang Trác Mã, La Chu không chỉ không có cảm giác vinh hạnh lớn lao, mà ngược lại cảm thấy lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-the-muon-xoay-nguoi/1542168/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.