Hai mươi mấy người tù binh sợ hãi bị binh sĩ áp giải đến trước mặt Cổ Cách Vương, bị ép quỳ xuống. Họ sợ hãi tới mức chân tê liệt, nhũn xuống ngã trên mặt đất. Trong số họ có nam có nữ, quần áo mặc trên người so với người dân bình thường thì hoa lệ lộng lẫy hơn. Mỗi người đều run rẩy co rúm, trên mặt tràn đầy kinh sợ, không có một chút phản kháng nào, hiển nhiên đã bị nỗi sợ hãi mạnh mẽ xâm chiếm toàn bộ tâm hồn.
Tuy rằng trong nửa năm qua, số lần nhìn thấy không vượt quá mười đầu ngón tay, nhưng La Chu vẫn nhận ra tù binh cách đó bốn năm thước chính là lãnh chúa cai quản thôn Nạp Mộc A, ngoài ra còn có vợ con và họ hàng có quan hệ huyết thống với lãnh chúa.
“Khúc Bản Lạt Ma, những tế phẩm này đều là quý tộc” – Cổ Cách Vương lạnh nhạt nói với tăng nhân trung niên, tay chỉ vào những tù binh đang quỳ dưới chân.
“Đạ tạ Vương quan tâm, thần tin Pháp Vương nhất định sẽ rất vừa lòng” – sắc mặt Khúc Bản Lạt Ma vui mừng. Quý tộc là tế phẩm thượng đẳng, không dễ dàng kiếm được. Phần lớn chùa miếu tế lễ đều chỉ có thể sử dụng nô lệ hạ đẳng cùng tầng lớp bình dân làm tế phẩm, cũng chỉ có Vương là con của thiên thần cường đại mới có thể thường xuyên cung cấp tế phẩm thượng đẳng.
Cổ Cách Vương cười khẽ một tiếng, vỗ vỗ tay, một đội binh sĩ tay cầm dụng cụ bằng bạc tiến đến. Dụng cụ lớn nhỏ không giống nhau, hình dạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-the-muon-xoay-nguoi/1542124/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.