Vốn sự tình phát triển đến nước này, tiểu vương gia nói thế nào cũng phải hảo hảo tỉnh lại, cho dù không lập tức cung kính đưa ta về nhà, cũng ít nhất nói mấy câu nhẹ nhàng xin ta tha thứ.
Ai ngờ hắn tỉnh lại nhưng tỉnh lại càng tệ hơn.
Hắn sau một lúc ngẩn người, hét lớn: "Người đâu! Đem tên tiểu tử không hiểu tôn ti này xuống đánh mười trượng, cho hắn tỉnh ra!"
Gia đinh bên ngoài ầm ầm vâng lệnh, vẻ mặt hung thần ác sát tiến tới, túm lấy ta một người vô tội thiện lương kéo ra ngoài.
Ta nước mắt lưng tròng còn chưa kịp phản ứng, đã bị bọn chúng ném xuống nền đất giữa sân, ba! ba! ba!... mà đánh.
Âm thanh bản gỗ va chạm với da thịt, nghe tuy rằng đáng sợ, nhưng không bằng tự mình cảm giác đau đớn đáng sợ này.
Ta càng khóc lớn, vang vọng thiên địa, chấn động thiên đình.
Thật vất vả chịu đựng hết mười trượng, tiếng khóc còn chưa dứt, Tiểu vương gia lại đi tới trước mặt, cười hì hì ngồi xổm xuống hỏi ta: "Như thế nào, ta bây có phải là hảo chủ tử hay không?"
Nghiêm hình tra tấn, sao có thể là anh hùng hảo hán?
Nước mắt vòng quanh khóe mắt rốt cuộc cũng rớt xuống.
"Ngươi... ngươi..." Ta biết khóc sướt mướt không phải hành vi của nam tử hán, nhưng cứ để ngươi tự mình nếm thử mùi vị của trượng gỗ, ngươi liền hiểu được.
Hắn nghiêm sắc mặt nói: "Ngươi vẫn không phục? Hảo, phải cho ngươi phản tỉnh lần nữa vậy."
Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tai/1910351/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.