"Ô ô!"
Khi...tỉnh lại, mới biết được Hạ gia lão tổ tông rốt cuộc cũng không có phù hộ ta. Đầu đau nhức cơ hồ muốn nổ tung ra, ta đang bị đặt ở giữa sân, trên lưng như bị lửa thiêu đốt, đau nhức...
"Ngũ!" Có người ở phía sau cao giọng đếm.
Tiếng gió ở phía sau vang lên, tiếng roi quất vào da thịt, lại một trận đau nhức đáng sợ như bị lóc đi một miếng thịt trên lưng.
"Lục!"
Bọn họ thật sự dùng roi quất ta! Hơn nữa là thừa dịp lúc ta hôn mê!
Ta đột nhiên giãy giụa muốn đứng lên, lại đấu không lại hai tên gia đinh đang đè chặt người ta xuống. Lần lượt hết roi này đến roi khác quất xuống như muốn lấy mạng của ta.
Thật quá đáng!
Nước mắt bắt đầu không nghe lời lẳng lặng rơi xuống.
Vì cái gì ta lại bị đặt dưới đất dơ bẩn như vậy ăn roi? Ta căn bản là không có sai!
Ủy khuất lòng chua xót hỗn loạn, phẫn nộ. Ta nhớ đến mẫu thân ta không nghĩ đến cốt nhục tình thâm, còn có gia gia xem việc làm nô tài là vinh quang, còn có tiểu Vương gia không xem ta là con người.
Hết thảy đều là không có thiên lý. Ta nhớ đến nhũ mẫu, người đã đứng dưới tàng cây cẩn thận coi chừng ta, sợ ta té ngã; còn có vài tiểu nha đầu cùng ta chơi đùa, và những cái cây cao lớn trong hoa viên, ta có thể leo lên bất cứ lúc nào, những ngày tháng tươi đẹp ấy bỗng chốc trở nên xa xôi với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tai/1910316/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.