Vì thế, ta thuận lợi ở Vương phủ làm khách nhân. 
Sáng sớm hôm sau, Trần bá cung kính đem lên một bộ bộ đồ mới cho ta. 
Chất liệu thượng hạng, thủ công lại tinh xảo. 
"Hạ công tử, đây là xiêm y hôm nay của ngài, chủ tử lệnh cho chúng ta làm, chỉ sợ còn có chút không vừa với ngài. Những thứ khác hạ nhân vẫn đang gấp gáp hoàn thành." 
Trần bá cúi rạp lưng ở trước mặt ta phun ra một loạt chữ "ngài" làm ta cơ hồ muốn té khỏi giường. 
Ta há to mồm, la lớn: "Trần bá, ngươi hồ đồ rồi à? Ta là Ngọc Lang a!" 
"Ta biết. Chính là ngươi đã là khách của Vương phủ, cùng chủ tử nhà ta cùng ngồi cùng ăn. Ta là nô tài của Vương phủ, cao thấp nên có chừng mực." (lại thế! >.< nhiễu sự) 
Thật sự là phát ngôn của hảo nô tài. 
Ta không còn lời nào để nói. (hok fải em thik vậy lắm hả???) 
Ta nhảy xuống giường, đem bộ đồ mới mặc vào, săm soi trước gương, cảm giác vô cùng thích thú. (cứ như thử đồ trong shop í)Ta ha hả cười, nhìn lại, Trần bá vẫn đang khoanh tay đứng sau lưng ta. 
"Trần bá, ngươi đứng để làm chi? Ngồi đi." 
Trần bá vội vàng xua tay: "Không không không! Hạ công tử là khách của Vương phủ, ta khả không có tư cách cùng tọa với ngài." 
Ta nhức đầu, nghĩ có nên một lần nói cho rõ ràng, hắn như thế nào lại hòan tòan thay đổi như vậy. Xem ra nô tài cùng người tự do hai thân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tai/1910301/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.